Nếu Lục Kiều dám can đảm độc chết bốn đứa nhỏ, thì cho dù hắn chỉ có một cái mạng này cũng sẽ liều mình không buông tha nàng, hắn phải lột lớp da của nàng khiến cho nàng hối hận vì đã làm vậy.
Bốn đứa nhỏ kia nghe lời phụ thân nói xong, còn mở miệng nói: "Phụ thân, người cũng ăn đi.
"Tạ Vân Cẩn gật đầu chào hỏi Tạ Nhị Trụ, còn mời hắn ta đi vào nhà ăn cơm.
Tạ Nhị Trụ nhìn cơm gạo lứt cùng canh gà ở trong nhà, hắn ta vô cùng kinh ngạc hỏi: "Em dâu giết gà rồi? Vậy mới đúng chứ, thân thể của đệ không tốt, cần phải tẩm bổ một chút.
"Tạ Nhị Trụ đặt khoai sọ cùng canh có lên trên bàn cơm nhỏ, hắn bưng một chén cơm đút cho Tạ Vân Cẩn.
Đối với hành động của Lục Kiều, Tạ Nhị Trụ vô cùng khó hiểu, hắn ta luôn cảm thấy Tạ Vân Cẩn rất thông minh cho nên nhịn không được mà khẽ nói:"Tam đệ, em dâu ba sao vậy?"Tạ Vân Cẩn đảo đôi mắt u ám, trầm giọng nói: "Có lẽ nàng đang có mưu đồ gì đó.
"Không có gì đáng để ngạc nhiên, nàng muốn cho bọn họ ăn uống ngon một chút để bọn họ không còn đề phòng, sau đó hạ độc cho bọn họ chết để nàng có thể dễ dàng thoát thân.
Dựa theo lẽ thường mà nói thì có lẽ Lục Kiều không dám làm vậy, bởi vì nếu hạ độc chết tướng công cùng con của mình thì nàng cũng sẽ bị xử tử, nhưng với nữ nhân ngu ngốc như lợn kia, làm sao có thể nghĩ được đến đó.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-co-khong-gian-day-con-lam-giau/4390514/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.