Bạch Dương xém khóc nấc lên, ngựa không hiểu sao liền dừng lại, cô thấy một bầy quạ bay qua khung cửa sổ, rồi một cái bóng người vụt qua nhẹ nhàng đặt chân xuống trước xe, khẽ vén rèm lên. Bạch Dương thấy người trước mắt vui mừng không xiết, là Kim Ngưu, cô lao tới ôm Kim Ngưu, cô không hề để ý mắt của cô bạn thân không hề có hồn, tay Kim Ngưu nhẹ nhàng ôm đáp lại Bạch Dương, cả người cô lạnh lẽo bất thường.
- Đại Nương, tay mày sao lại lạnh như vậy..?
Bạch Dương bỏ Kim Ngưu ra rồi nắm lấy tay cô, Kim Ngưu cũng không biết tại sao người bản thân lại lạnh nữa, hay do tiết trời không được ấm áp, hay là chính cơ thể này đáng ra phải vậy rồi?
- Tao.. tao không biết.. Nhưng tao cảm nhận được Tử đang ở đâu..!
Kim Ngưu vén rèm nhìn về con đường phía trước, lũ quạ vẫn đậu khắp cành cây, con đường càng u ám, Bạch Dương càng sợ, nhưng rồi Kim Ngưu thúc ngựa, ngựa liền chạy đi, Bạch Dương không kịp cản.
- Ngưu, tao gặp được Thẩm Bạch Dương rồi, có phải mày cũng gặp được Diệp Kim không?
Kim Ngưu im lặng, một con quạ đậu xuống bả vai cô, chìa mỏ vào tai cô như có chuyện muốn nói nhỏ, Kim Ngưu nghe hiểu tiếng quạ liền gật đầu, con quạ bay đi, cô thúc cho ngựa chạy nhanh hơn.
- Phải, nhưng việc đó không còn quan trọng nữa.
- Vậy việc gì mới quan trọng!?
Kim Ngưu từ từ quay đầu lại trừng mắt nhìn Bạch Dương, thấy Bạch Dương sợ, cô từ từ quay đầu lại nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-cho-co-chay/950832/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.