Vào một ngày hè đẹp trời, hiếm lắm Cự Giải mới có dịp đánh cờ với Bảo Bình, lần này không đi ra hoa uyển nữa, nguy hiểm quá, vẫn nên ở trong phòng, nơi nguy hiểm nhật chẳng phải là nơi an toàn nhất sao.
- Thái Úy, ngài biết không? Hiếm lắm chúng ta mới có dịp gặp nhau như thế này.
- Chẳng phải thường ngày lên triều đều gặp sao?
- Phải ha.
Ngày nào lên triều cũng gặp nhau, nghe quan lại trong triều cãi vã, cả hai mỗi người một bên, đối nghịch nhau, nhìn nhau rồi nhìn các quan đại thần tranh cãi, đương nhiên là không biết nên theo phe ai, tốt nhất vẫn nên im lặng đợi hoàng thượng phán xét ai đúng ai sai thôi.
- Cuộc sống không có thú vui đúng là nhạt nheo a.
- Nhưng không có ai làm ảnh hưởng đến thú vui mới không nhạt nhẽo a.
Bảo Bình vừa dứt lời, cửa phòng liền mở bung ra, một cái bóng người chạy vụt vào, hất tung bàn cờ còn đang dang dở. Cự Giải không nói nhiều cũng biết ai, tốt nhất vẫn nên tự động tránh. Sở dĩ Cự Giải biết điều như thế, vì ván cờ anh chơi sắp thua thảm tới nơi rồi, có người tới lật cũng vui đấy.
- Tiểu Công Chúa...!?
Song Ngư cầm bàn cờ nhìn Cự Giải rồi nhìn Bảo Bình, khó chọn quá, nên đánh ai trước bây giờ.
- Lão Tứ, tỷ không kêu muội đến đánh người!
Thiên Yết chạy vội vào, Song Ngư nghe thấy tiếng nàng liền bỏ bàn cờ xuống, Cự Giải với Bảo Bình vuốt lồng ngực thở phào, nhưng mà khoan đã, người cản là Thiên Yết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-cho-co-chay/950823/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.