Kim Ngưu: Bạn bè vậy đó, bảo không có đâu, cái mình bị vạ lây liền.
---------------------------------------------------------------------------------------------
Kim Ngưu nghe tiếng gõ cửa mà mồ hôi túa ra, cô hít thở một hơi sâu, lấy lại bình tĩnh rồi mới dám ra mở cửa. Khi cô vừa mở cửa, đập vào mắt cô là mấy gương mặt hết sức gắt gỏng của binh lính, cô giật giật mắt, đừng có hỏi giờ này rồi mà cô vẫn còn tỉnh bơ là được.
- Cô nương, bọn ta nghe thấy tiếng động trong nhà của cô, không biết là có chuyện gì?
- Chỉ là ta làm đổ chồng sách, chưa kịp nhặt thì bị mấy anh em các người gõ cửa rồi.
Kim Ngưu nhún vai tỏ vẻ uất ức, giờ thì cô bị tình nghi mà, binh lính nhìn cô bằng ánh mắt hết sức nghi ngờ, kiểu như không tin, muốn vào tra soát ấy.
- Haizz, muốn tra thì vào tra đi.
Kim Ngưu phẩy tay, binh lính nhìn nhau gật đầu, rồi mới đi vào trong tra soát.
- Cô nương, bọn ta đến để bắt phạm nhân, nếu như phát hiện phạm nhân ở chỗ của cô, cô sẽ bị xem là tòng phạm, đến lúc đó, bọn ta không có trách nghiệm giúp cô.
Kim Ngưu nhíu mày, là ai lên giọng nói như thế với cô.
Một thiếu niên cưỡi ngựa đi đến trước mắt cô, Kim Ngưu ngước lên nhìn người trên ngựa, cứ có cảm giác quen mắt.
- Ngài là..?
- Hm? Bà chủ Văn Vũ Các? Sao lại là ngươi?
Là Kim Ngưu hỏi mới đúng, cô nhận ra kẻ trước mặt lại là khách quen của Văn Vũ Các cô nha, cô không biết anh là ai, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-cho-co-chay/239971/chuong-5-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.