Sau khi về đến nhà Cao Trọng bế cô về phòng mình. Đứng nhìn người con gái đang nằm trên giường một lúc, anh mới mang khăn ấm ra giúp cô lau lay. Nhìn cô ngủ ngon như vậy trong lòng liền nhẹ nhõm.
"Em đó đã không uống được vậy mà lại dám uống nhiều như vậy."
Cao Trọng sợ nữa đêm cô sẽ thấy khó chịu nên cũng đành để cô ngủ cùng anh thôi. Anh đắp chăn cho cho cô rồi đi ra bên ngoài ban công nghe điện thoại. Đến khi quay lại thì không nhìn thấy cô nữa.
Anh hoảng hốt chạy khắp phòng tìm cô.
"Mộng Uyên."
Anh gọi nhưng lại không nghe thấy ai trả lời. Anh đi và phòng tắm thì thấy cô đang ở bên trong đó. Anh liền thở phào hỏi:
"Sao em lại vào đây?"
"Tôimuốnđi tắm."
"Không được em tắm sẽ dể bệnh đó. Mau theo anh ra ngoài."
Anh cũng không nói nhiều đi vào bên trong đưa cô ra ngoài. Khi đã để cô nằm lại giường, lần này anh không dám rời đi nữa mà trực tiếp nằm ngay bên cạnh cô. Anh sợ cô sẽ xảy ra chuyện gì đó.
Vừa mời nằm xuống liền bị Mộng Uyên ôm lấy anh. Cao Trọng bị cô ôm lấy có vui vẻ, anh cứ như vậy mà để cho cô ôm. Nếu cô buông anh ra anh sẽ ôm lấy cô, để khi nào cô có ngồi dậy thì anh sẽ biết.
Đến khi trời sáng Mộng Uyên có chút đâu đầu mở mắt, lại thấy có bóng người nằm bên cạnh mình. Cô dịu mắt nhìn lại vậy mà lại là Cao Trọng. Cô vội bịt miệng mình lại sợ phát ra tiếng anh sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-buong-binh-cua-tong-tai/871720/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.