🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mộng Uyên ngoan ngoãn cùng anh đi ăn cơm. Lúc ăn vẫn không quên suy nghĩ, 'không biết ngài ấy sẽ phạt mình làm gì đây. Hazz, thật là số mình quá khổ mà!'

Thấy cô cứ liên tục múc canh ăn, mà trong chén không còn đồ ăn. Anh bật cười.

Mộng Uyên cũng ngừng suy nghĩ khó hiểu mà nhìn anh hỏi:

"Ngài đang cười gì thế ạ?"

Cao Trọng hất cầm, đá mắt vào chén canh của cô. Mộng Uyên nhìn xuống thấy chén không, thì liền hiểu ý lập tức nói:

"À, tôi cảm thấy hơi no nên không muốn ăn nữa, canh hôm nay lại ngon nên tôi đang suy nghĩ xem có nên ăn thêm hay không?"

Cô cảm thấy lời nói dối này của mình chắc là ổn rồi.

"Nếu ngon thì em ăn thêm đi!"

Mộng Uyên đang uống nước liền bị sặc.

"Khụ...khụ...Ngài định để tôi ú lên sao?"

Cao Trọng nhìn cô cười gian nói:

" Em hơi ốm rồi, mập thêm một chút ôm sẽ thích hơn!"

Lần này nghe câu nói này của anh, cô sặc sụa dữ hơn lúc nảy.

"Khụ...khụ...khụ.."

Thấy cô đang sặc sụa dữ dội anh vội đi qua vỗ vỗ lưng cho cô. Lo lắng hỏi:

"Em không sao chứ?"

Lúc này làm sao cô có thể trả lời được chứ chỉ có thể đưa tay lên ra hiệu là mình không sao cả.

Dì Dương bưng một ly nước lọc đến đưa cho Cao Trọng. Anh liền cầm lấy đưa cho cô.

"Em mau uống nước lọc vào sẽ thấy đỡ hơn đó!"

Cô cầm lấy ly nước uống, thì có vẻ là đỡ hơn một tý, liền gạt tay đang vỗ lưng của anh ra nói:

" Tôi...tôi đã không rồi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-buong-binh-cua-tong-tai/871679/chuong-120.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.