Mộng Uyên liền nhìn xuống tầng dưới thấy anh khôngtrải thêm bất cứ khăn hay gì lên giường cả, đồ của anh lại sắp xếp ra bàn rất gọn gàng đẹp mắt. Cô không khỏi cảm thán nhìn lại bàn cô chất đầy những thứ linh tinh, giường cũng trải thêm chăn. Có phải cô quá bừa bộn, lại còn cầu kỳ nữa không?. 
" Em sắp xếp xong chưa? Mau đi tắm đi. Rồi nghĩ ngơi sớm đi ngày mai em sẽ có rất nhiều việc đó!" 
Mộng Uyên được sắp xếp đến đây để làm việc chứ không phải để hưởng thụ nghe Cao Trọng nói vậy cô mới chợt nhớ ra. Liền vội vội vàng vàng bày các thứ ra, nhưng mãi vẫn không xong nên cô đành nhìn xuống tầng nói anh. 
"Chủ tịch, tôi chưa sắp xếp xong. Hay ngài đi tắm trước đi!" 
"Được vậy em cũng mau lên, có cần tôi giúp em không?" 
"A không cần đâu ạ, tôi tự mình làm được!" 
Cao Trọng mang quần áo vào nhà tắm khoảng 15 phút sau đi ra nhưng vẫn thấy cô đang lay hoay xếp đồ liền quan tâm. 
" Vẫn chưa xong sao?" 
"Sắp xong rồi ạ!" 
"Vậy em mau đi tắm trước đi, một lát nữa rồi sắp xếp cũng được!" 
"Vâng, tôi lập tức đi tắm đây!" 
Mộng Uyên leo xuống từng bật thang, Cao Trọng sợ cô ngã nên vội vàng đi tới bên cạnh nếu cô có ngã thì anh sẽ kịp thời đỡ lấy cô. 
Mộng Uyên có vẻ rất quen thuộc với việc leo trèo nên cô xuống rất nhanh. Vừa quay lại đã tông vào ngực của anh rất mạnh, cô vội lùi lại ôm lấy trán của mình. 
Cao Trọng vội vàng muốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-buong-binh-cua-tong-tai/871646/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.