Dương Dương biết rằng cô cứ mãi đóng cửa trái tim mình, nên không cảm nhận được vẫn có người tốt luôn theo đuổi cô. 
Người ngoài như cô cũng hiểu, nhưng bản thân Mộng Uyên lại không hiểu. Cao Trọng đang thật lòng muốn theo đuổi cô nhưng cô lại muốn đẩy người ta ra. 
Người lớn lên cùng cô Trần Phong cũng có ý với cô, nhưng cô lại không chịu chấp nhận sự thật đó, mà lại muốn nếu kéo một người không còn là của cô nữa rồi, bất chấp sự khuyên nhủ của mọi người. 
"Gần hết giờ nghĩ rồi chúng ta mau về thôi, tối về mình sẽ tìm cậu!" 
" Cậu sợ gì chứ, bây giờ cậu đã có chủ tịch chống lưng. Không cần cái gì cũng đúng giờ như thế!" 
"Mình là người nhân viên bình thường làm gì có ai chống lưng kia chứ! Cậu đừng nói bậy, nếu có người nghe được thì mình chết chắc rồi đó." 
"Cậu đó không những ngốc mà còn nhát gan nữa đó có biết không hả?" 
"Đúng là mình có hơi ngốc, lại nhát gan nữa. Nhưng đổi lại có cô bạn như cậu bảo vệ mình là được rồi đúng không?" 
"Cậu đó chỉ có cái là nói đúng!. Được rồi mau đi thôi!" 
Hai người tạm biệt rồi trở về công ty làm việc. Một ngày vất vả cuối cùng cũng đã kết thúc. Hôm nay Mộng Uyên tan làm sớm không phải tăng ca. 
Vừa ra đến cổng đã thấy Trần Phong đứng đợi cô từ lúc nào. Mộng Uyên vô cùng kinh ngạt, nhưng vẫn vui vẻ đi đến chỗ anh. 
"Anh Phong Phong, anh làm gì ở đây thế ạ!" 
"Anh đang đợi em!" 
"Hả? Làm sao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-buong-binh-cua-tong-tai/871642/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.