Buổi tối sau khi ăn xong. Mộng Uyên có chút ngại ngùng hỏi Cao Trọng. 
"Chủ tịch, tôi có một việc muốn xin phép ngài" 
"Việc gì em cứ thử xem" 
"Bạn tôi Dương Dương, chắc ngài còn nhớ chứ" 
"Vẫn nhớ" 
"Cậu ấy sắp tới sẽ trở lại Hà Giang tìm công việc mới. Ngài có thể cho cậu ở tạm với với tôi vài hôm có được không ạ. Chỉ vài hôm thôi, khi nào cậu ấy tìm được nhà sẽ chuyển đi ngay" 
"Được" 
"....." [ Hôm nay chủ tịch dể nói chuyện đến vậy sao, hay là mình xin một việc nữa xem sao]. 
"Tôi cũng muốn được tự mình đi xe máy đi làm có được không ạ?" 
"Được" 
Mộng Uyên cảm thấy Cao Trọng hôm nay khá là dể nói chuyện. 
"Ngài nói thật sao?" 
"Vậy em muốn tôi đổi ý" 
"À không, không có. Cảm ơn chủ tịch" 
Mộng Uyên vui vẻ lấy điện thoại ra bên ngoài gọi báo tin vui cho Dương Dương. Nghe điện thoại xong quay vào thì Mộng Uyên thấy sắc mặt của Cao Trọng đang u ám liền sợ anh sẽ thay đổi ý định. 
"Vài ngày tới tôi có việc bận, không ở nhà. Mọi việc ở em giúp tôi trong non" 
"Dạ được chủ tịch " 
Cô liền nhẹ nhõm cả người, nhưng chợt nhớ là anh nói sẽ giao nhà của anh cho cô trong coi sao? Có phải anh mắc một sai lầm lớn rồi không. Một khi giao cho cô thì nhà của anh sẽ bị sáo trộn mọi thứ lên hết. 
Mộng Uyên thấy Cao Trọng về phòng thay một đồ rồi rời đi luôn, trong lòng liền vui mừng. Sắp tới cô có thể quảy tung nơi này mà không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-buong-binh-cua-tong-tai/871630/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.