Cao Trọng ăn xong rồi nhìn vào hộp cơm trên bàn rồi ra hiệu cho cô cũng mau ăn nhanh đi. Thấy Cao Trọng đã ăn xong nên Mộng Uyên cũng cầm hộp cơm qua bàn bên kia ăn phần của mình. 
Cao Trọng nhìn liền mỉm cười ân cần. 
"Ăn từ từ thôi tôi đã ăn rồi cũng không có dành với em". 
Trong miệng còn đầy thức ăn chưa kịp nuốt xuống hết liền trả lời anh. 
"Sắp hết giờ nghĩ trưa rồi,......nên tôi tranh thủ..... cho kịp,....không thì muộn....mất" 
Cao Trọng nhìn đồng hồ đúng là sắp muộn rồi chỉ còn 5 phút nữa là hết giờ nghĩ trưa. Có lẽ là vì cô đợi anh ăn hết phần cháo của có hơi lâu. Là do anh sơ xuất không chú ý đến thời gian nghĩ của cô còn chiếm dụng nó nữa, anh đang tự trách bản thân mình. 
"Chủ tịch, tôi ăn xong rồi. Tôi về làm việc trước đây, ngài nghĩ ngơi đi nhé." 
Mộng Uyên vừa hết câu cô cũng đã rời đi mất, anh còn chưa kịp lên tiếng giữ cô lại nữa. Anh chỉ có thể mỉm cười rồi lắc đầu mà thôi. 
Cao Trọng vì quá mệt mỏi nên đã gọi Thiên Minh vào trong. 
"Gọi Thiên Trạch đến đây " 
"Vâng" 
Thiên Minh ngay lập gọi điện cho Thiên Trạch đến xem tình hình sức khỏe của Cao Trọng, có vẻ anh sắp gượng hết nổi rồi. 
Một lúc sau Thiên Trạch mang một hòm thuốc chạy vào văn phòng của Cao Trọng. 
"Cậu ấy sao rồi, đã xảy ra chuyện gì?" 
Thiên Minh nói: 
"Ngài ấy bị cảm, nhưng vẫn đến công ty. Sau khi cô Mộng Uyên đi khỏi ngài ấy lập tức mê mang". 
"Cậu yên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-buong-binh-cua-tong-tai/871627/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.