Về đến nhà Mộng Uyên liền chạy xuống bếp phụ giúp cho dì Dương. 
"Dì Dương, hôm nay có món gì thế ạ?" 
"Hôm nay, có canh cá và mấy món mà cô thích ăn nhất." 
"Thật ạ. Nhưng mà cháu ngán canh cá lắm rồi dì có thể đừng nấu nữa được không ạ?" 
"Việc này tôi không làm chủ được, hay cô nói với cậu chủ đi." 
"Ồ, vậy thì không cần đâu ạ." 
Mộng Uyên liền uất ức mà chấp nhận thôi. 
"Sao thế, có việc gì không vui sao?" 
Mộng Uyên giật mình quay lại thấy Cao Trọng đang đi tới. Cô nghĩ thật là xui xẻo mỗi lần nói xấu anh, anh đều xuất hiện ngay sau đó liền, liệu anh có nghe phải oan gia của cô không nữa?. 
"Dạ không có gì đâu chủ tịch. Mà sao hôm nay ngài về sớm vậy ạ?" 
"Hôm nay tôi cảm thấy không được khỏe." 
"Ngài bị ốm rồi sao? Để tôi xem thử.!" 
Mộng Uyên lập tức đặt tay mình lên trán của anh giúp anh xem có bị sốt hay không. Cao Trọng thì ngơ ngác trước hành động của cô, nhưng vẫn đứng im cho cho làm. 
"Cũng đâu có sốt." 
"Tôi vẫn chưa nói hết mà, không khỏe là vì hôm nhiều việc nên đâu đầu mà thôi." 
"À.Vậy tôi đi lấy thuốc cho ngài." 
Mộng Uyên liền tức tốc đi lấy thuốc cho anh, anh còn chưa kịp nói gì. Cao Trọng mỉm cười mà nghĩ. [Có phải kiếp trước em là con thỏ không hả?. Sao em lại nhanh như vậy hả?]. 
Một lúc sau Mộng Uyên mang viên thuốc đưa đến trước mặt Cao Trọng. 
"Ngài uống nó đi, một lát sẽ hết đau thôi." 
Dì Dương cùng với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-buong-binh-cua-tong-tai/871624/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.