Tối qua Mộng Uyên cùng Dương Dương trò chuyện đến gần sáng mới chợp mắt nên bây giờ đã cảm thấy có hơi buồn ngủ. 
Mộng Uyên ngủ đến gần trưa mới thức dậy, bởi vì hôm nay cô xin nghĩ nên tưởng rằng sẽ chỉ có mình cô ở nhà. Đi xuống lầu phụ giúp dì Dương dọn cơm rồi ngồi vào bàn, định ăn thì dì Dương lại hỏi 
" Cô không đợi cậu chủ sao" 
"Hôm nay chủ tịch không đi làm sao dì" 
"Có, nhưng trưa nay sẽ về ăn cơm. Cậu ấy không nói với cô sao" 
"Dạ không có" 
Mộng Uyên đang cảm thấy khó hiểu, đặt chén cơm xuống. Cô mở tủ lạnh lấy ra một miếng bánh kem vị dâu tây, để lót dạ trước. Đúng lúc Cao Trọng bước vào trong thấy cô đang nhắm mắt hưởng thụ miếng bánh. 
"Rất ngon sao, tôi cũng muốn thử một miếng" 
Mộng Uyên hết hồn mở mắt, nuốt miếng bánh trong miệng xuống, ngước lên nhìn Cao Trọng. 
"Chủ tịch ngài về rồi à. Để tôi lấy cho ngài một miếng nha" 
Cao Trọng đẻ áo vest trên tay xuống rồi ngồi vào bàn ăn đợi miếng bánh của Mộng Uyên mang tới. Anh nếm thử một miếng rồi gật đầu " cũng khá ngon đó". Mộng Uyên liền giới thiệu cho anh về cửa hàng này. Rất ít khi Mộng Uyên nói nhiều với anh như bây giờ, cô đang giới thiệu các loại bánh với anh, có vẻ cô rất thích những chiếc bánh ở cửa tiệm này. Vốn dĩ từ bé đến lớn Cao Trọng chưa bao giờ ăn bánh kem, thậm chí là bánh ngọt một tý anh cũng không thích. Vậy mà anh lại có thể ăn hết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-buong-binh-cua-tong-tai/871598/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.