Buổi chiều không biết Mộng Uyên đã làm gì trong phòng đến giờ ăn cơm nhưng vẫn không thấy cô xuống, Cao Trọng lại cảm thấy lo lắng đến phòng tìm cô. Mộng Uyên liền vội vã theo anh xuống ăn cơm.
Mộng Uyên đang mãi làm cái gì đó rất thần thần bí bí, nhưng Cao Trọng lại không tiện hỏi. Ăn cơm xong Mộng Uyên lại về phòng đóng cửa lại.
Càng làm cho Cao Trọng tò mò hơn. Buổi tối Mộng Uyên đúng 7 giờ mang máy tính và tài liệu sang phòng làm việc của Cao Trọng. Cao Trọng thấy cô đi vào liền quan tâm
" Em vẫn còn mệt à"
" Không có, tôi vẫn khỏe mà. Chỉ là còn mấy nốt đỏ mà thôi"
" Vậy hôm nay em làm gì trong phòng vậy?"
" Dạ không có gì, tôi đang tìm tài liệu thôi ạ"
"Ừm "
"Chủ tịch hôm nay tôi có thể ngồi ở sofa làm việc không?"
Cao Trọng nghe Mộng Uyên hỏi vậy liền không vui, rốt cuộc cô sợ gì chứ ngồi gần anh cô lại không thích như vậy sao.
Mộng Uyên sợ Cao Trọng nghĩ nhiều liền nhanh nhảu nói thêm " Hôm nay tôi có hơi không thoải mái nên muốn ngồi sofa thôi ạ"
"Được "
Hôm nay Cao Trọng ngồi xa với Mộng Uyên nên anh cũng không được vui lắm. Một tý anh lại nhìn về phía Mộng Uyên nhìn cô thấy có một cái gì đó rất lạ nhưng mà anh lại không lạ ở nào. Bổng tiếng chuông điện thoại của Mộng Uyên làm cho Cao Trọng hồi thần liền nhìn vào tài liệu trên tay, vẫn không quên liếc nhìn Mộng Uyên.
Không biết ai gọi đến mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-buong-binh-cua-tong-tai/871586/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.