Cao Trọng đang tức giận ngút trời, nhưng cơn giận dữ của anh dường như đã tan biến từ lúc cô bước vào.
Từ lúc ra khỏi phòng làm việc của Cao Trọng, hai vệ sĩ vệ vàng tìm dì Dương cầu cứu giúp Mộng Uyên.
Dì Dương vội vàng đi xem tình hình, bà sợ Mộng Uyên sẽ bị Cao Trọng bóp chết ngay tại chỗ. Đứng bên ngoài tất cả mọi người đang hồi hộp lo lắng cho cô gái bên trong.
Đằng Phong đang định gõ cửa xong vào để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Bổng cánh cửa mở ra làm cho Đằng Phong dừng động tác tay đang chuẩn bị gõ cửa lại.
Tất cả mọi người phía sau đều kinh ngạt, lại còn có người bình an ra khỏi phòng khi Cao Trọng đang giận dữ sao? Bọn đang đặt vô số câu hỏi trong đầu thì lại nghe cô hỏi
" Sao mọi người lại tập trung ở đây vậy?"
Bọn họ còn chưa kịp trả lời cô lại nghe thấy giọng điệu lạnh lùng phía sau lưng Mộng Uyên vang lên
" Các người không cần làm việc nữa sao"
Tất cả bọn họ đều vội vàng rời đi làm việc của mình, chỉ sợ anh mà nổi giận khó mà sống sót được qua đến ngày mai.
Mộng Uyên quay lại nhìn người đàn ông sau lưng mình, rồi nhìn mọi người vội vã rời đi thì đã biết anh rất đáng sợ nên bọn họ mới vậy. Nghĩ vậy cô rùng mình một cái rồi cũng tìm cớ chuồn về phòng.
....
Sau khi ăn tối xong, cô về phòng cầm theo laptop của mình đi vào phòng làm việc của Cao Trọng.
"Chủ tịch, bây giờ tôi phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-buong-binh-cua-tong-tai/248869/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.