Mộng Uyên không khỏi rùng mình. Cô không nên ló mặt ra cửa lớn mà nên ở bên trong thì không ai phát hiện cô đang ở nhà chủ tịch làm công trả nợ.
Đang nghĩ ngợi lung tung thì một cánh tay đặt trên vai cô, làm cô nhảy lên vì giật mình rồi lùi lại 2 bước "Chủ...chủ tịch".
" Có vẻ em rất sợ tôi nhỉ"
"Không có, tôi đang suy một vài vấn đề. Nên mới như vậy thôi ạ"
"Được rồi, mau đi theo tôi. Tôi muốn hỏi em mấy việc " nói rồi anh đi lên phòng làm việc. Mộng Uyên cũng bước theo anh đến phòng làm việc.
Cao Trọng ngồi ở trên ghế dáng vẻ oai nghiêm của một ông chủ hỏi cô " Em có thể làm được những việc gì?"
" Tôi có thể quét, nấu cơm, quét nhà, nếu chủ tịch có cần gì đều có thể sai tôi làm"
" Tôi nói không phải những việc này"
"Vậy là việc gì chủ tịch " cô gãi gãi đầu khó hiểu
Cao Trọng xoay xoay thái dương, thầm nghĩ liệu cô có bị ngốc không " ý tôi là em có thể đánh máy, phân loại tài liệu không?"
"A mấy cái này thì tôi làm được thưa chủ tịch "
"Được hằng ngày em không cần phải làm việc nhà, mà giúp tôi kiểm tra tài liệu. Thế nào"
"Dạ, được "
"Ngày mai bắt đầu, hôm nay em có thể nghĩ ngơi ", " Em cứ nói dì Dương dẫn em quan một lượt đi"
"Dạ" Mộng Uyên định ra ngoài, đột nhiên quay lại nhìn Cao Trọng rồi hỏi ý của anh
"Chủ tịch nếu hôm nay tôi được phép nghĩ, liệu tôi có thể ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-buong-binh-cua-tong-tai/248867/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.