Mãi nhìn ngắm cảnh đẹp bên ngoài cửa sổ, thì đột nhiên nhìn thấy xe đang tiến vào trong trung tâm. Nơi ở của những quý tộc, những vị lãnh đạo đất nước này, làm cô không khỏi giật mình quay đầu vào nhìn Cao Trọng rồi chớp chớp mắt "Chủ tịch, mình vào trong trung tâm để làm gì vậy?" 
Anh quay qua nhìn cô,vừa hay trông thấy ánh mắt đang mong chờ câu trả lời " đến để chọn người phù hợp " 
"Chọn người phù hợp?" Mộng Uyên khó hiểu hỏi lại 
" Đợi lát nữa em sẽ biết thôi" 
"Dạ, chủ tịch " 
Anh cau mày " Sau này em có thể gọi tôi là Cao Trọng, không cần gọi chủ tịch này nọ đâu" 
" Sao được chứ anh là chủ tịch của công ty, phải gọi đúng vã lại tôi không dám gọi tên của chủ tịch đâu" 
"Tại sao?" 
"Tôi..." Mộng Uyên đang định giải thích, nhưng không biết giải thích thế nào với anh. 
Thấy cô cứ ấp úng, không hiểu tại sao anh lại cảm thấy thất vọng "Được rồi, tùy em gọi tôi sao cũng được " 
"Dạ" cô mỉm cười với anh 
Xe cũng dừng lại, Mộng Uyên nhìn ra ngoài thấy có người đang đi đến mở cửa cho cô và Cao Trọng. 
Cao Trọng bước xuống xe trước thấy vậy cô cũng vội xuống theo. Vừa bước xuống cô hoảng hốt trước mặt cô là dinh thự nguy nga, rất lớn. Cứ như cung điện trong phim cổ trang vậy. 
Thấy cô cứ đứng đó mà nhìn, Cao Trọng liền gọi cô " Mau đi theo tôi" 
Cô chợt tĩnh lại " Dạ, chủ tịch " cô chạy theo phía sau anh tiến vào trong dinh thự. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-the-buong-binh-cua-tong-tai/248865/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.