Chương trước
Chương sau
Năm Vũ Đế mùng bảy tháng hai, thượng thư Lại Bộ Thị Lang Lục Văn Chính tố cáo hộ bộ thượng thư Ngu Trình Chi, nguyên do là mùa đông năm ngoái, phía bắc có một trận thiên tai do tuyết không lớn khôngnhỏ, triều đình mệnh hộ bộ phát tiền cứu tế, ý chỉ là trong mười mộtngày phải đem tiền cứu tế đưa đến phương bắc nơi gặp tai ương, nhưng hộ bộ lại muộn tám ngày, tiền cứu tế vận chuyển đến phương bắc cũng không khớp với báo cáo.

Năm trước từng có người tấu bẩm chuyện này, nhưng sổ con đến chỗ đại tư mã Thẩm Trạm liền bị gác lại, sau đó chuyện lớn hóa nhỏ,không giải quyết được gì.

Lục Văn Chính hạch tội Ngu Trình Chi bất lực, không làm tròn chức trách của một thượng thư hộ bộ.

Chuyện bởi vậy mà dấy lên, trong ngôn quan có người nói đại tư mã Thẩm Trạm khống chế triều chính, giấu diếm thánh thượng.

Trong vòng một ngày, có tám sổ con đưa đến trên bàn Hoàng thượng.

Nhưng mà, hai nhà Thẩm, Ngu cũng chưa từng yếu thế, đầu tiên là người bị tố cáo, Ngu đại lão gia Ngu Trình Chi đến Kính Tư Điện quỳ, đem chuyện phát tiền cứu tế mùa đông năm ngoái từ đầu tới đuôi bẩmmột lần cho Tiêu Lan, chi tiết một đường trải qua bao nhiêu châu huyện, dân phong từng châu huyện, đường xá bất đồng, cùng với trênđường lương thực bị tổn thất, quan viên hướng triều đình báo thiệt hại, phải bù vào hai lần.

Tóm lại chuyện này rắc rối, hộ bộ không có chút buông lỏng, hơn nữa còn đem chuyện lúc Thái Hòa đế còn tại vị cùng với vài vị tổ tiên Tiêu gia, lúc tai họa đổ tuyết ở phương bắc, hộ bộ đã từng vận chuyển tiền cứu tế một lần không hề có vấn đề gì, ý cho Tiêu Lan rõ một sự thật - - tiền cứu tế đến chậm cùng với hơi có hao tổn là chuyện bình thường, ở trong phạm vi cho phép, vốn đại tư mã Thẩm Trạm đã tra rõ tổng sốkhông hợp, không phải ở hộ bộ, mà do ngoại quan, sớm đã xử trí.

hắn đến từ buổi trưa, nói thẳng đến xế chiều giờ Thân, gần ba canh giờ, ngoài điện còn quỳ nhiều môn sinh Ngu gia, Tiêu Lan nghe đến phút cuối ngược lại cười cười: "Ngu đại nhân sinh bệnh, trí nhớ cũngkhông tốt?"

Lông mày Ngu Trình Chi động động, không hiểu ý hắn, Tiêu Lan liền trầm mặt, hờ hững nói: "Ngu khanh nói đều là chuyện tiền triều, nayđã không còn là Đại Tề, Ngu khanh ngay cả chuyện này còn khôngnhớ rõ, thấy rõ thân thể còn không khỏe, trẫm chuẩn ngươi trở về lần nữa dưỡng bệnh cho khỏe."

Ngu Trình Chi im bặt, kỳ thật mặc dù Tiêu Lan sửa lại quốc hiệu, nhưng đến cùng cũng là dòng họ Tiêu thị, cùng Thái Hòa đế có chút ít dính dáng, nhưng lại nói không liên quan với tổ tiên Tiêu gia, Tiêu Lannói như vậy, đơn giản là mượn đề tài để nói chuyện của mình.

Trong lòng hắn mặc dù hiểu được, lời này lại không thể nói ra ngoài.

Ngu Trình Chi suy nghĩ một chút, không đi, Tiêu Lan vừa không chohắn ở trong Kính Tư Điện, hắn liền quỳ đến ngoài điện, thổi hơn nửa đêm gió lạnh, ngày hôm sau bị bệnh thật.

Tiêu Lan vào lúc lâm triều đã tạm ngừng chức vị hộ bộ thượng thư của Ngu Trình Chi, đợi tra rõ ràng, nhưng Ngu Trình Chi trải qua hôm qua quỳ một trận, ngôn quan liền nổi lên tranh luận, ý nói Hoàng thượng khắt khe cựu thần, Ngu gia cẩn trọng, Hoàng thượng không nên như thế, một nửa người tán thành quỳ cầu tình. Có kẻ khác tố cáo mẫu tộc Ninh Vương Tiêu Chân là Trần gia, mà Tiêu Chân và Lục Văn Chính cùng ở trong Lại bộ, quan viên tố cáo đại tư mã Thẩm Trạm hôm đó đúng là họ Trần, nên nói Lục Văn Chính và Tiêu Chân kết bè đảng gây hiềm khích, thuận tiện lại lấy chuyện xưa của Tiêu Chân ra nói một lần.

Trong lòng Tiêu Lan tự nhiên hiểu được, hơn phân nửa chuện này là chủ ý của Thẩm Trạm, liền sai ngự sử đài tra - - chuyện kết đảng tự nhiên hoàn toàn không có chứng cớ, Tiêu Chân và Lục Văn Chính lúc trước chẳng hề quen biết, nhiều nhất chỉ có thể nói là tư giao rất tốt.

Lục Văn Chính giữ mình trong sạch, chỗ ở giản dị, trong nhà thiếp thất cũng không, nhất thời không thể ra tay với hắn được, bè đảng Ngu gia liền đem mũi nhọn nhắm ngay vào Tiêu Chân cùng với Trần gia phía sau hắn, Tiêu Lan hai lời chưa nói, phạt Tiêu Chân nửa năm bổng lộc, thả hắn ở trong phủ xét lại mình nửa tháng, một người trong Trần gia cũng đồng thời bị giáng chức điều tra.

Hoàng thượng mạnh mẽ vang dội, nhóm quan viên này đều nói khôngnên lời.

Tiêu Lan đứng ở trên bậc kim trầm trầm quét đại điện một cái, ra lệnh Lục Văn Chính đảm nhiệm việc điều tra vụ án Ngu Trình Chi.

Đến đây, nhóm đảng phụ Ngu gia mới bắt đầu sợ hãi - - Hoàng thượng đây là một chút tình cảm cũng không lưu lại.

Nhưng lại ổn định tinh thần ngẫm lại, lần tố cáo này cũng không coi là chuyện quá lớn, giáng chức sợ là khó tránh khỏi, nhưng mà một khi Ngu gia còn ở trong triều, lại có Thẩm gia ở đây, tổng sẽ lại phục khởi, lần này chủ yếu có hai điểm, một là Ngu gia bị mất chút thể diện; hai là chỉ sợ liên can đến Thẩm Trạm. Nhưng không thể gây tổn thương đến gốc rễ... học trò hai nhà Thẩm, Ngu an ủi bản thân.

Nhưng mà, ngay lúc Lục Văn Chính lĩnh chỉ bắt đầu điều tra ngày thứ tư lại xảy ra chuyện.

Ngày đó Lục Văn Chính hạ chức hồi phủ, đúng lúc trên đường gặp phải Tiểu công tử Ngu gia - - tức ấu tử của Ngu Trình Chi, đích tôn Ngu gia, Ngu Đồng, hắn năm nay mười sáu tuổi, bởi vì trong ngày thường rất được Ngu gia lão phu nhân sủng ái, có chút coi trời bằng vung, mấy ngày này, chuyện Lục Văn Chính tố cáo Ngu Trình Chi sớm đã truyền khắp bên trong thế gia, Ngu Đồng cũng nghe vài câu, nên hận Lục Văn Chính đến nghiến răng.

Hôm nay gặp phải, Ngu Đồng một lòng muốn tìm Lục Văn Chính xúi quẩy, liền sai người đem xe ngựa quay ngang, trực tiếp chặn đường Lục Văn Chính.

Sau khi Lục Văn Chính hỏi gã sai vặt biết rõ là ai thì cũng không né tránh, mệnh phu xe đánh ngựa lại gần thêm một chút, hắn ngồi ở trong xe vén mành nhìn về phía xe bò Ngu gia, không nhanh khôngchậm nói: "Tại hạ Lục Văn Chính, không biết trong xe là vị đại nhân nào?"

Ngu Đồng cười lạnh không lên tiếng, hỏi ngược lại: "Ngươi là Lục Văn Chính?"

Lục Văn Chính chau chau mày, không trả lời, gã sai vặt liền hô bảo đám người Ngu Đồng tránh ra, bọn họ muốn đi qua, Ngu Đồng ở trong thành Kim lăng quen thói khoe khoang, hắn là công tử thế gia nhà giàu, nơi nào dung thứ cho gã sai vặt tuỳ tiện thét loạn, lúc này liền có người làm đẩy gã sai vặt kia ra, gã sai vặt chỉ có một mình, bị đẩy xuống ngã chổng vó, Ngu Đồng mang hơn mười người làm cười ầm lênmột trận, trong miệng cũng có chút hùng hùng hổ hổ, phu xe quá tức giận, liền tiến lên, cùng bọn họ cãi vả, xô xô đẩy đẩy liền động thủ.

Lúc này Lục Văn Chính cũng đi xuống, giận dữ mắng Ngu Đồng, nhưng xe bò Ngu Đồng hôm nay ngồi là trục bánh xe có nước sơn, trong kinh có quy chế, từ tứ phẩm trở lên mới có thể ngồi, Ngu Đồng không có quan phẩm ở thân, chuyện này cũng để tấu lên thành một chuyện, Lục Văn Chính không nói cái này thì thôi, vừa nói thì Ngu Đồng liền tức giận, hắn ta nhảy vọt từ trên xe xuống, rút bảo kiếm bên hông ra, chỉ mũi Lục Văn Chính mắng to khiêu khích.

Gã sai vặt và phu xe của Lục Văn Chính đứng lên đỡ cho chủ, hai phe huyên náo lợi hại, nhất thời tình cảnh loạn lên, Ngu Đồng liền cầm bảo kiếm vung loạn vài cái, chủ ý là dọa Lục Văn Chính, không nghĩ tới phu xe và gã sai vặt Lục gia sợ hắn đả thương chủ tử, đều nhào tới đè tayhắn, trong lúc hỗn loạn đó, phu xe ngã xuống, Ngu Đồng cũng khôngnhìn, đè kiếm xuống, độc ác giẫm mấy cước.

không biết náo loạn bao lâu, Lục Văn Chính bị vây ở bên trong cũng bị giẫm đạp vài cái, sau có người kêu lên nói người tuần phòng doanh đến, Ngu Đồng lúc này mới nhảy lên xe, chuẩn bị nghênh ngang rời đi, trút cơn giận xong tâm tình thật tốt, đang muốn lau kiếm vào vỏ, đột nhiên phát hiện - - mũi kiếm đang nhỏ máu, cúi xuống nhìn thêm chút nữa thì thấy, phu xe Lục gia nằm trên mặt đất, không nhúc nhích...

Ngu Đồng lần này bị dọa hoảng hồn, gọi người đánh xe liền hướng Ngu gia chạy, quan phục của Lục Văn Chính xộc xệch, trên mặt cũng xanh mét, chẳng quan tâm hồi phủ, trực tiếp trở về trong cung, tấu rõràng với Hoàng thượng.

Thời điểm Ngu Đồng chặn Lục Văn Chính lại có không ít người đều nhìn thấy, lúc người tuần phòng doanh đến thì máu của phu xe kia vẫn còn nóng, tra xét một chút, tội danh "trên đường hành hung, ẩu đả mệnh quan triều đình" của Ngu Đồng rõ rành rành, mặt rồng giận dữ, mệnh Hình bộ cả đêm xông vào Ngu phủ, đem Ngu Đồng cùng với mười người làm liên quan của hắn toàn bộ tống vào đại lao Hình bộ.

Trong một đêm, tình thế biến đổi lớn.

Tiêu Lan đêm đó chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi hai canh giờ, cũng không có trở lại Xích Ô Điện, Diên Mi liền ở Kính Tư Điện cùng hắn, lúc dậy sớm thượng triều Diên Mi cũng dậy theo, Tiêu Lan đổi triều phục, lại dẫn nàng trở về giường, đắp chăn mền lên nói: "Nàng ngủ tiếp một lát, hôm nay lâm triều không kết thúc sớm được."

Diên Mi sờ sờ mặt hắn, thỏ thẻ: "Gầy."

Tiêu Lan hỏi: "Gầy không đẹp mắt sao?"

Diên Mi cúi người hôn hôn hắn: "Như thế nào cũng đẹp mắt, gầy đau lòng."

Tay Tiêu Lan lần tìm ngực nàng xoa bóp mấy cái, thấp giọng hỏi: "Bên trong này đau?"

Diên Mi mềm mại hừ một tiếng, nhìn chằm chằm hắn, đột nhiên tới gần phía trước hôn lên, Tiêu Lan cũng cúi đầu, hai người liền quấn quýt một chỗ, một lát tách ra, Tiêu Lan nắn lỗ tai nàng, "Chờ qua trận bận rộn này xem ta thu thập nàng thế nào!"

Diên Mi cười ra tiếng, chà xát chóp mũi hắn, nói: "Ở chỗ này chờ chàng?"

"Hôm nay trở lại Xích Ô Điện dùng đồ ăn sáng", Tiêu Lan nhẹ nhàng thở ra, ôm nàng một cái nói: "Lâm triều xác định sẽ hạch nhiều tội Ngu gia, sau khi hạ triều, tám phần cũng có cầu tình, chúng ta hết thảykhông gặp. Hình bộ chỗ kia ta hạ chỉ, bất luận kẻ nào cũng khôngđược thăm dò, chúng ta phải làm đâu vào đấy, gạt các nàng qua hai ba ngày, nàng chờ được không?"

Tính nhẫn nại của Diên Mi so với Tiêu Lan còn tốt hơn, ngoan ngoãnnói: "Nghe chàng."

Tiêu Lan lại vịn lấy nàng hôn hai cái, đứng dậy đi Vũ anh Điện vào triều.

một ngày này so với mấy tháng trước đều không giống, hơi lộ vẻ ngột ngạt, nhưng người ngột ngạt không phải là Hoàng thượng, mà là vương quyền triều thần.

Đúng như Tiêu Lan đoán, hôm nay nhiều người hạch tội, sự tình hôm qua huyên náo lớn, lúc nửa đêm chức quan hơi cao chút đã nhận được tin, trải qua hơn nửa đêm suy nghĩ, lâm triều mọi người ngược lại đều thập phần tỉnh táo, mấy đại lão gia trước đi theo Ngu gia cùng nhau quỳ ở Kính Tư Điện cũng không có động tĩnh.

Nhưng học trò Thẩm gia cũng có nói chuyện thay Ngu Đồng.

Chỉ là ít người, bởi vì bọn họ nhất thời đoán không ra ý của Hoàng thượng, lẽ ra Thẩm Ngu hai nhà nhất thể, trước mắt xem ra, Ngu gia là sắp không ổn, nhưng Hoàng thượng không động tới người nào của Thẩm gia, cho dù chuyện của Ngu Trình Chi đã can hệ đến Thẩm Trạm, hơn nữa cũng có tố cáo hắn “ôm triều chính", nhưng Hoàng thượng lại ém sổ con xuống, chuyện gì cũng không nói, chuyện này khiến người ta không hiểu. Đồng thời, bởi vì Hoàng thượng còn giữ thể diện, bọn họ ngược lại không thể được voi đòi tiên.

Sau khi lâm triều Tiêu Lan trực tiếp trở lại Xích Ô Điện, có đại thần ở sau Kính Tư Điện cũng bảo đại thái giám ngăn cản trở về.

một ngày đầu tiên, Thẩm gia không có động tĩnh gì.

Ngày hôm sau, Tiêu Lan như cũ không gặp đại thần cầu tình bất luận chuyện gì, đại tư mã Thẩm Trạm vẫn như cũ không có động tĩnh.

Thẳng đến ngày thứ sáu, Thẩm Trạm mặc dù không tới, nhưng sai người đưa sổ con tới - - trong sổ con chuyện gì ông ta cũng không đề cập tới, chỉ nói thân thể đã khá hơn, chẳng biết có được diện thánh hay không.

Khóe miệng Tiêu Lan câu lên, Thẩm Trạm cũng là chịu được, hắn phái người ở phòng thủ phụ cận Ngu gia, biết được Hình bộ giữ người đêm đó, Ngu đại lão gia Ngu Trình Chi liền đi phủ đại tư mã, hôm sau Thẩm Trạm không dâng sổ con, Ngu gia lão phu nhân lại tự mình đi mộtchuyến, nhưng Thẩm Trạm chỉ đơn giản chờ sáu ngày.

Tiêu Lan khép sổ con lại đi đến chỗ Diên Mi, nhướn mày nói: "Thỉnh Hoàng hậu nương nương hạ chỉ ý, tuyên nữ quyến Ngu gia, Thẩm gia tiến cung."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.