Từ khi Phó phu nhân bị bệnh, Diên Mi đã nhiều ngày không cười như vậy, trước mắt bệnh tình chuyển biến tốt đẹp, trong nội tâm Tiêu Lan cũng thư giãn theo, hắn chắp tay sau lưng, vốn là sải vài bước liền có thể đi qua nhưng lại bước đi thong thả ra vẻ khoan thai, đến trước Diên Mi một bước, nói: "Ừm, đang làm cái gì?"
Diên Mi quan sát hắn từ dưới lên trên, nụ cười sâu hơn, hỏi: "Tắm rồi?"
Tiêu Lan không trả lời, lại đi lên phía trước một bước, một tay chống lên trên bàn nhỏ bên cạnh nàng, cúi người nói: "Nhìn thấy Hoàng thượng không hành lễ, nên phạt."
Hai tay Diên Mi ôm lấy cổ Tiêu Lan, cười hì hì đứng lên, muốn phúc lễ,nói: "Hoàng..." Tiêu Lan đã ôm ghì nàng vào trong lòng mình, trực tiếp chặn môi nàng lại.
Quá lâu không nếm đến tư vị này rồi.
Đối với một người vừa mới bắt đầu, lại cứng rắn nhịn gần một tháng mà nói, một nụ hôn này đủ để cho hắn bộc phát.
Diên Mi ngửa thân thể ra sau, lưng đã cấn đến trên bàn thấp, Tiêu Lan vẫn còn không buông tha nàng, lời lẽ tùy ý cùng hung ác thảo phạt, mút mát vang lên tiếng, một tay lại đi vê bóp vành tai nàng, Diên Mi bị vê không chịu nổi, khẽ giật thót mình, hừ ra tiếng.
Tiêu Lan không kiểm soát lực đạo, liền ở đầu lưỡi nàng cắn một cái, Diên Mi ô ô kéo lỗ tai hắn về sau, muốn đứng lên, Tiêu Lan lúc này mới buông ra, ôm lấy nàng đứng thẳng người, trong mắt đã lóe lên ánh sáng.
Diên Mi vừa rờ đầu lưỡi, vừa lầm bầm oán hận nói: "Chân mềm."
Nàng không phải cố ý, thật sự là chân có chút mềm oặt, nhưng lời này lọt vào tai Tiêu Lan, kích thích đến nỗi trên cánh tay hắn đều nổi da gà, ôm lấy người liền hướng về phía giường.
Vốn Vũ anh Điện là nơi để thảo luận chính sự, phía sau Kính Tư điện chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-te/1917153/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.