Cảnh nương tử đi qua, nhìn thấy vẻ mặt Mẫn Hành thì trong đầu khẽ ngẩn ra, đưa cho hắn một tờ giấy mỏng: "Mẫn đại phu nhìn xem có phải cái này hay không?"
Mẫn Hành xem hai mặt giấy rồi chấp lễ: "Đúng là cái này, làm phiền rồi."
Diên Mi chỉ chỉ sau vai Cảnh nương tử: "Tìm Mẫn Hinh."
Mẫn Hành hiểu ý nàng, Diên Mi không bị thương, bị thương là Cảnh nương tử, vả lại lúc vừa mới vào phủ Trình Ung bảo hắn sau khi khám bệnh bắt mạch cho Hoắc thị xong thì chờ một chút, xem ra đêm qua bên trong Hầu phủ quả thật có chuyện, thế nên vội hỏi: "Mẫn Hinhđang ở trong tiệm thuốc, phu nhân cho người tới gọi là được, nếu như nghiêm trọng thì ta sẽ ở trong phủ đợi lệnh."
Diên Mi lại chấp lễ với hắn, ý tứ đa tạ, đúng lúc người Trình Ung sai đến tìm Mẫn Hành thỉnh hắn đi Đông viện, Mẫn Hành liền cáo từ trước.
Diên Mi muốn chờ Mẫn Hinh đến nên cố gắng chịu đựng không trở về thay quần áo, trực tiếp đến sân Phó Tế trước, ở đó một lúc thì khônglâu sau Mẫn Hinh liền đến.
Nàng cũng cho là Diên Mi lại bị thương, vừa vào phòng đã nhếch miệng nói: "Số lần phu nhân gặp đại phu cũng hơi nhiều rồi! Sao lạikhông cẩn thận như vậy?"
Diên Mi lắc đầu: "không phải ta, là nàng."
Mẫn Hinh vừa rồi đã lôi Tiêu Lan ra mắng cho một trận, đang thầm nghĩ lần sau biết ăn nói với Phó Trường Khải như thế nào, giờ nghe được là Cảnh nương tử thì sắc mặt mới hơi hòa hoãn lại, giúp người ta cởi y phục, một lần nữa rửa sạch miệng vết thương.
Bôi thuốc xong, Cảnh nương tử ra một đầu mồ hôi, Mẫn Hinh nói: "Cũng may không làm bị thương gân cốt, ca ca cũng ở trong hầu phủ, ta viết bài thuốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-te/1917087/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.