Tháo túi to ra, rầm một cái, mấy tảng đá đen sì sáng bóng bị đổ ra.
- - Là sắt.
Trình Ung cười lộ ra hàm răng trắng sáng, nổi bật khuôn mặt đen rõràng, nói một mạch: “Ngọn núi đầu tiên không có nhiều thu hoạch, thuộchạ trực tiếp ra lệnh khai núi thứ hai, hơn nửa tháng thì có động tĩnh.”
”Rất tốt”, trên mặt Tiêu Lan cũng có chút hưng phấn, nhặt lên hai khối khoáng thạch gõ gõ, phát ra tiếng vang.
”Ngươi đi uống nước trước rồi nghỉ một chút”, Tiêu Lan nói: “Đợi ta đổi xiêm y thì tới ngay.”
Bọn họ muốn phi ngựa đi ngay lập tức, phải đến trước khi sẩm tối nên không thể mang Diên Mi theo, Tiêu Lan đổi võ phục, trước khi đi dặn dònàng: “Ta ra ngoài mấy ngày, nàng ở trong phủ đợi ta về.”
Diên Mi nghe lời gật đầu, nhất thời cũng chưa cảm thấy có cái gì, chỉ là Tiêu Lan vừa đi, nàng liền cảm thấy thật vắng vẻ.
Giờ ngọ ăn cơm xong, nghỉ ngơi một chút thì Mẫn Hành tới bắt mạch cho nàng.
Bởi vì lúc bước vào mùa đông, Tiêu Lan cho người bốc thuốc cho DiênMi, ngày mai vừa đúng chỉ còn dư lại một lần thuốc, hôm nay tới để nhìnxem còn cần phải dùng nữa không.
Bắt mạch xong, Mẫn Hành nói: “Bây giờ phu nhân thân cường thể kiện,không cần dùng thuốc nữa, thức ăn cũng không cần đặc biệt bổ dưỡng, bình thường là được.”
Gặp mặt nhiều lần, lại biết là đại phu nên Diên Mi cũng không có cảm giác xa lạ như trước nữa, nghe vậy liền lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-te/1917010/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.