Thứ nhất, hắn thật sự không muốn đến chỗ của vị Dĩnh Âm Hầu thànhBộc Dương; thứ hai, cho dù ai mới ngủ trưa mà bị đánh thức thì cũng sẽkhông có sắc mặt tốt.
”Hầu gia lại đứt cánh tay hay gãy chân?” Hắn xoa xoa mi tâm, vẻ mặtrất không kiên nhẫn, Tiêu Lan đến chỗ này không lâu, bị thương lại không ít, với y thuật của mình, có lẽ cửa Hầu phủ phải bước vào thường xuyên.
Tiêu Lan cũng không để ý hắn châm biếm, trầm giọng nói: “Hôm naykhông phải ta, là thê tử của ta không khỏe nên muốn mời Mẫn đại phu đimột chuyến.”
Mẫn Hành giật mình, nhớ tới lần đầu đến Hầu phủ quả thực có gặp quamột vị tiểu phu nhân, mấy ngày trước hắn đi chữa trị cho dân chạy nạncũng có nghe nói nàng cùng thái thú phân nhân đi phát cháo miễn phí.
Sắc mặt hắn hơi nguôi ngoai, nhìn bốn người sau lưng Tiêu Lan, cười lạnh: “Hầu gia muốn trói Mẫn mỗ đi qua?”
Tiêu Lan không lên tiếng, nghiêng người, “Thỉnh”.
Mẫn Hành dài mặt lên ngựa.
Đến nơi, Tiêu Lan vào nội viện trước, hắn mới trực tiếp đi tìm đại phu, còn không biết Diên Mi đã tỉnh chưa.
Doãn đại nương và Bạch Thiến đều ở sau hành lang, Cảnh nương tử đểhai nha đầu Đào Diệp, Đào Hoa canh giữ ở trong phòng, Tiêu Lan nhìn haingười một cái, trên mặt các nàng đều là lo lắng, “Chuyện này là sao?”
Doãn đại nương vội trả lời: “Hầu gia, có thể phu nhân bị trúng nắng, buổi sáng hôm nay tinh thần còn tốt, người của phủ thái thú đến mời,phu nhân liền đi, đến lúc mặt trời lên cao, hai ngày nay sương nhiều,thời tiết nóng ẩm, lão nô không chú ý một chút, quay đầu lại đã thấy phu nhân hôn mê. Cảnh nương tử ở gần đó vội cõng phu nhân ra, ấn nhântrung, trên đường đã đỡ rất nhiều.”
Bạch Thiến không lên tiếng, hơi xoa xoa mồ hôi ở thái dương, hôm nay nàng ta cũng đi theo, trời nóng làm khuôn mặt đỏ bừng, thời điểm DiênMi bị choáng nàng ta còn ở phía sau, không nhìn cẩn thận nên không dámnói bậy.
Tiêu Lan nhấc chân vào phòng, phòng trong im ắng, Cảnh nương tử vộivàng đứng dậy, hắn lại gần nhìn, thấy mặt Diên Mi tái nhợt, nằm ở trêngiường lớn, đáng thương hề hề.
Diên Mi nghe thấy có tiếng nói chuyện, đầu hơi động động, mệt mỏi hé mắt ra, quét trước giường một vòng, lại nhắm lại. Nhưng Tiêu Lan đã chú ý thấy nàng hơi chu môi, - - còn giận dỗi ư?
Ít nhất còn nhận ra người, Tiêu Lan nghĩ.
Chốc lát sau, Cảnh nương tử dẫn Mẫn Hành vào, Đào Diệp bỏ một nửamàn lụa xuống, đắp một cái khăn tơ mỏng lên cổ tay Diên Mi, Mẫn Hành đãnguôi giận, lẳng lặng ngồi xuống bắt mạch.
Ngón tay hắn vừa chạm vào mạch trên tay nàng, Diên Mi đã vội vàngrụt cổ tay lại, Tiêu Lan nhanh tay đè lại, trấn an nàng: “Xem bệnh!”
Diên Mi không động đậy nữa, Mẫn Hành không khỏi chú ý cổ tay nàngmột chút, trắng nõn, chỉ là hơi gầy, thấy mạch máu nổi lên khá rõ.
Mẫn Hành trầm ngâm nói: “Gần đây phu nhân có dùng phương thuốc cổ truyền nào không?”
”Không”, Tiêu Lan suy nghĩ một chút, “Hai tháng này đều chưa từng dùng thuốc.”
Lông mày Mẫn Hành nhướn lên, cúi đầu “ừm” một tiếng.
Tiêu Lan lập tức cảnh giác, nhớ tới lúc trước ban đêm Diên Mi thường thấy khát, mấy ngày nay hắn trở về quá muộn, đôi khi còn không hồi phủ, vì vậy dùng ngón trỏ gõ nhẹ hai cái lên cổ tay Diên Mi, hỏi nàng: “Mấyhôm nay, ban đêm nàng còn thấy khát không?”
Ngón trỏ Diên Mi cũng nhúc nhích một cái, Tiêu Lan liền nói: “Gần đây ban đêm nàng thường khát nước, khoảng nửa tháng rồi.”
Mẫn Hành thấy hai người động chạm lén lút, lấy túi châm từ trong hòm thuốc ra, nói: “Ta cần đâm hai huyệt vị trên cánh tay phu nhân, nếu phu nhân thấy đau thì hô một tiếng.”
Diên Mi trong màn uể oải đáp ứng, “Ừm.”
Đầu tiên là đâm cốc huyệt giữa ngón cái và ngón trỏ, Mẫn Hành dờikhăn tơ đi một chút, xoay xoay cây châm nhỏ đâm vào, Diên Mi động động,Mẫn Hành tưởng nàng muốn rút tay về như lúc nãy nên cách khăn trên taygiữ lại, đâm hết châm, Mẫn Hành hỏi: “Phu nhân cảm thấy đau không?”
Diên Mi nói: “Không đau, buốt.”
Lông mày Mẫn Hành hơi giương lên, lại lấy châm đâm xuống quỷ đườnghuyệt trên cánh tay nàng, châm nhỏ vừa mới đâm vào, Diên Mi đã cúi đầukêu: “Đau.”
Tiếng của nàng không lớn, bởi vì không có khí lực nên nghe rất mềmmại, tay Mẫn Hành đang châm hơi dừng lại rồi nhẹ nhàng xoay rút ra, bắtmạch lại cho nàng.
Bây giờ Đào Diệp cũng nhận ra Diên Mi có thể không đơn giản chỉ làtrúng nắng nên sốt ruột hỏi: “Rốt cuộc thì phu nhân của chúng ta bịsao?”
Mẫn Hành thẳng người dậy, trên mặt có vẻ ngưng trọng, hắn há miệng, hơi không biết phải mở miệng hỏi kiểu gì.
Tiêu Lan ra dấu, Cảnh nương tử liền ra khỏi phòng, Doãn đại nương và Bạch Thiến đều lui qua một bên, Tiêu Lan dẫn Mẫn Hành đến nhà chính,vuốt cằm nói: “Tiên sinh cứ nói đừng ngại.”
Mi tâm Mẫn Hành nhíu nhíu, suy nghĩ một hồi lâu mới hỏi: “Hầu gia và phu nhân... có dùng mấy thứ tăng thêm tình thú trong phòng không?”
Tiêu Lan ngẩn ra, sau đó nhớ tới chuyện tốt mà Thần Phi làm trongcặp nến đỏ đêm thành hôn, hắn cũng không kiêng kị, nói thẳng: “Đúng làđã từng dùng nhầm, nhưng đã là hai tháng trước, bây giờ vẫn còn tổn hạithân thể?”
”Bên trong loại này có rất nhiều thành phần, dùng một chút khôngđúng thì sẽ tích tụ gây hại”, Mẫn Hành không thả lỏng lông mày, vẫn cảmthấy có chút nghi hoặc nên hỏi: “Là dùng trực tiếp hay trộn vào rượu?Trong tay Hầu gia còn cái này không?”
”Hôm đó lập tức ném”, Tiêu Lan nói: “Là loại hương kém. Thê tử của ta ngất xỉu chỉ vì cái này?”
- - Ngày đó Diên Mi chỉ ngồi trong phòng ngửi một chút, còn khôngbằng nha đầu kia, sau này cũng không thấy có phản ứng gì nên Tiêu Lancũng không để trong lòng
Mẫn Hành lắc đầu, “Tại thời tiết nóng bức, mặt khác, trong lòng cótâm sự không tan, hai cái gặp nhau nên mới nhất thời ngất đi, hai ngàynay trong đầu thoải mái nên tốt lên nhiều rồi.”
Tâm sự không tan?... Tính tình tiểu ngốc tử lại lớn đến vậy?
Tiêu Lan hơi ngạc nhiên.
Mẫn Hành trầm tư một lúc, vẫn còn cảm thấy không ổn thỏa, đứng lênnói: “Hiện vẫn không thể kết luận, có thể lấy hai giọt máu trên đầu ngón tay phu nhân không?”
Trong lòng Tiêu Lan trầm xuống, “Có độc?”
”Không phải độc”, Mẫn Hành nói, “Nhưng có chút ít kỳ lạ, nhất thời Mẫn mỗ không thể nói rõ.”
Tiêu Lan lại dẫn hắn trở lại nội thất, cầm lấy tay Diên Mi, đâm rách đầu ngón tay, lấy vài giọt máu, Diên Mi đã hôn mê, ngủ mê man.
Mẫn Hành cáo từ trước, những thứ này, có người biết rõ hơn.
Tiêu Lan đứng trước giường nhìn Diên Mi ngủ, hình như nàng ngủ không an ổn, thân thể khi thì xoay nghiêng, khi thì co tròn, ngày thường nàng ngủ rất yên tĩnh, đến cả xoay người cũng không, hẳn là bây giờ nàng rất khó chịu, nhưng lại không nói ra, trong lòng hắn không rõ là có tư vịgì nữa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]