Edit: Rebecca Sugar (@QinhLing wattpad)
Hoàng hôn buông xuống, ánh nắng vàng rực chiếu lên gương mặt nam tử ưu nhã quý khí lộ ra mặt mày thâm thúy của hắn. Mày kiếm mắt hạ, không giận tự uy.
Đây là một nam tử anh tuấn bức người, mũi cao thẳng, môi mỏng khóe miệng trời sinh hơi nhếch lên tựa hồ luôn mỉm cười ngược lại hòa tan đi mấy phần túc sát âm trầm trong đôi mắt.
Liễu Miên Đường còn nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy hắn sau khi khỏi bệnh, ý niệm thoáng qua đầu tiên trong đầu là: Dáng dấp tuy tốt nhưng không an phận, tướng mạo có mấy phần hoa đào, ai làm phu nhân hắn tâm sẽ thật mệt mỏi.
Cổ nhân nói, không thể đánh giá con người chỉ bằng tướng mạo nếu không sẽ bị trời phạt.
Nàng trên giường bệnh mờ mịt không biết vì sao, rất nhanh phát hiện oán thầm người khác báo ứng đã tới -- hà bao trước khi xuất giá nàng chuẩn bị tặng cho phu quân tương lai sáng loáng treo bên thân vị công tử anh tuấn khóe miệng ngậm lấy hoa đào kia.
Thêm nữa lang trung trẻ tuổi bắt mạch nói cho nàng biết hắn gọi là Thôi Cửu gia, nàng mới mơ hồ đoán được, nguyên lai nàng liền là phu nhân tâm thật mệt mỏi của hắn.
Từ lúc trong miệng lang trung biết được đáp án, nàng cũng là bách vị tạp trần, không biết nên đối mặt với phu quân xa lạ kia thế nào.
Khi đó nàng còn không thể nói được chỉ có thể suy nhược nằm trên giường nhìn Thôi Cửu ngồi ở một bên, tỉ mỉ hỏi thăm lang trung: "Bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-tang/1743157/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.