🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hùng Bá vừa nói xong một chữ cuối cùng, mũi tên trong tay hắn cũng bị bắn mạnh ra ngoài!

Triệu Văn nghe tiếng mũi tên đâm vào thịt “Phập” một cái, sau đó nghe tiếng vật ngã trên mặt đất.

Hắn mở to hai mắt.

“Tại sao không kêu?”

Hai mắt của Hùng Bá nhìn lướt qua bốn phía, thấp giọng nói: “Không thể để cho nó phát ra âm thanh, đầu xuân có rất nhiều thứ đi ra tìm ăn, một khi nghe thấy âm thanh, đều sẽ chạy mất.”

Triệu Văn Văn ngửi thấy mùi máu tanh truyền tới trong mũi, lông mày run lên, “Huynh muốn dùng mùi máu tanh dẫn chúng nó lại đây?”

Hùng Bá gật đầu, sau đó đè vai Triệu Văn, khiến cho hắn cùng mình nằm nhoài trong bụi cỏ, lợi dụng bụi cỏ dày đặc che kín thân ảnh của hai người.

Đến.

Hùng Bá hé mắt, không hề có một tiếng động nói.

Triệu Văn cũng nắm chặt cung tên trong tay, thuận theo khe hở của bụi cỏ nhìn thấy thứ bị đồ ăn mê hoặc mà tìm đến.

Đó là một con rắn độc, to bằng cái bát, tốc độ của nó cực nhanh, đang muốn dùng thân thể của chính mình quấn quanh con thỏ rừng đã ngã xuống, một con sơn thụ (Ko biết là con gì) khổ người ước chừng bảy mươi, tám mươi cân chạy ra, sơn thụ tựa như chó săn, hình thể cực lớn, lỗ tai lại rất ngắn nhỏ, cho nên phân biệt rất dễ.

Ngay lúc hai con sắp vì khẩu phần lương thực của mình mà khai chiến.

Hùng Bá nhướng mày, chậm rãi trở tay rút ra một mũi tên.

Triệu Văn nghiêng đầu, thấy đôi mắt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-phu-lang-nha-tho-san/588757/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.