Lục Thất ra khỏi khách sảnh, gọi một tỳ nữ dẫn đường đi gặp tiểu muội. Lúc nãy hắn đánh Thiếu hầu gia Tiêu phủ, đương nhiên không phải vì tức giận mà hành động lỗ mãng, mà chủ yếu là vì hiển uy. Hắn muốn nói cho người Tiêu thị biết, Lục Thiên Phong hắn đã có thành tựu, không cần phải dựa hơi Tiêu thị.
Ngày hôm nay, nếu Tiêu thị có ý nghĩ cùng Lục Thất đứng trên một trận tuyến, thì nhất định phải cùng Lục Thất nói chuyện ngang hàng, đó là điểm mấu chốt của Lục Thất. Lục Thất sẽ không thấp hèn đi cầu xin Tiêu thị ủng hộ, hắn chính là muốn biểu hiện ra sự quả quyết và tự tin của mình, hắn cũng có thực lực để làm việc bá đạo.
Nghe nô tì nói, tiểu muội và Trình di nương vẫn cư ngụ ở gần chỗ ở của Tiêu Tứ tiểu thư, mà tỳ nữ đáp lời cũng tôn kính xưng Lục tiểu thư. Lục Thất nghe xong rất thư xướng, bỗng nhớ lại nỗi thống khổ và mất mát trước đây khi tới gặp tiểu muội, nội tâm cảm khái không thôi.
Trở lại nơi cũ, Lục Thất lập tức trông thấy thân nhân của hắn, vẫn là ba ngươi, vẫn đứng ở đó chờ hắn, dung nhan chưa từng biến đổi, lại cho Lục Thất một cảm giác xa lạ. Tiểu muội và Trình di nương đứng sóng vai, mặc trên người váy áo đại biểu địa vị tôn quý. Mà người làm vườn Lý Thông cũng mặc một bộ áo bào màu xanh thẫm, có điều trên khuôn mặt đôn hậu kia lộ ra hoảng hốt lúng túng.
Lục Thất mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-phong/2166657/quyen-4-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.