Khi nói ra tất cả trong lòng Thời Quân Dao có chút thoải mái, như đã chút được gánh nặng rất nhiều năm, cảm giác nghẹn khuất này dường như nó thuộc về một người khác mà cũng như là của chính nàng.
Mạc Ảnh Quân vẫn luôn không rời mắt khỏi Thời Quân Dao, lúc hắn thấy ánh mắt Thời Tịnh Kỳ thay đổi, trong đó lóe lên tia hận thù, nàng ta vừa hét lên một tiếng nhào tới phía của Thời Quân Dao, Mạc Ảnh Quân liền xông lên đạp Thời Tịnh Kỳ văng ra xa. Kéo Thời Quân Dao ôm vào lòng.
Lực đá của Mạc Ảnh Quân rất mạnh, Thời Tịnh Kỳ bị đá văng ra xa thân mình đập lên cột phun ra một ngụm máu, người cũng chỉ còn chút hơi tàn. Thời Quân Dao không giám nhìn thẳng, Mạc Ảnh Quân thấy nàng không ổn liền nửa ôm nửa dìu nàng ra ngoài. Mạc Ảnh Quân tưởng nàng bị dọa sợ liền ôm an ủi, Thời Quân Dao gắng gượng nói không sao.
Ai ngờ vừa về tới Thần Vương phủ Thời Quân Dao bước xuống xe ngựa thấy trời đất bỗng quay cuồng, nàng ngã nhào về phía người Mạc Ảnh Quân ngất đi. Mạc Ảnh Quân hoảng hốt lập tức ôm nàng vào trong, la lớn gọi La Thần y.
Nửa canh giờ sau.
Mạc Ảnh Quân ngồi nhìn chằm chằm La Thần Y bằng ánh mắt như lưỡi dao
sắc bén.
La Thần y bị nhìn tới chột dạ: “Chuyện này Vương gia, Vương gia cũng phải hiểu cho lão phu! Tiêu gia còn mỗi mình ngài làm hậu nhân, lão phu không thể..."
“Vậy là ông liền lừa ta?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-phi-bi-trao-doi/3731571/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.