Chương trước
Chương sau
"Ngươi nói xem." Hạ độc thê tử hắn, cho người tới muốn làm loạn Vương phủ của hắn. Bôi nhọ danh dự nàng, còn muốn đoạt mạng của nàng.

Thân hình Thời Tịnh Kỳ có chút lảo đảo nàng ta biết hắn sẽ chẳng cho nàng cái kết tốt đẹp. Thời Tịnh Kỳ cúi đầu rơi nước mắt, trước mặt hắn tỏ ra đáng thương nói: "Ta biết những chuyện ta làm đều không thể chấp nhận được, nhưng thân làm thê tử, phu quân ta yêu cầu ta có thể không theo sao? Thần Vương gia, Vương gia thử nghĩ xem

Quân Dao là muội muội của ta, ta sao có thể nghĩ tới hại muội ấy! Trước khi thành thân muội ấy luôn thân thiết với ta nhất, tình cảm ấy sao có thể là giả?"

Mạc Ảnh Quân trầm tư, không ai biết hắn nghĩ cái gì chỉ biết hắn im lặng một lúc lâu. Thời Tịnh Kỳ khóc chán rồi thấy hắn không có phản ứng, nàng ta len lén nhìn hắn, lại phát hiện hắn thất thần.

Mạc Ảnh Quân nhớ lại lúc mới thành thân hắn để người điều tra về nàng. So tất cả Thời Tịnh Kỳ đều vượt trội hơn về mọi mặt, phải nói thê tử hắn Thời Quân Dao cả đời cũng không đuổi theo kịp. Vì bản thân hắn cũng muốn biết nữ nhân được chọn gả cho hắn là ai, nên trước đó đã điều tra cả Thời Tịnh Kỳ. Đương nhiên đâu có việc gì qua mắt được ảnh vệ của Hoàng thất, thê tử hắn trước kia đúng là hành xử có hơi hoang đường nhưng thanh danh đi tới mức đó thì hoàn toàn là nhờ vị đường tỷ Thời Tịnh Kỳ. Vậy mà nàng ta hôm nay lại giám đứng trước mặt hắn nói về tình cảm.

Thời Tịnh Kỳ được đà nói tiếp: "Sau này phát hiện kiệu hoa bị đưa nhầm phủ, ta cũng rất nhiều lần muốn nói chuyện với Dao Dao, nhưng ta sợ muội ấy còn hận ta. Muội ấy thích Thất Vương gia nhiều như vậy, nhất định là không muốn gặp mặt ta, ta cũng rất là....."

Lời còn chưa nói hết Mạc Ảnh Quân vốn đang ngồi ở trên không biết từ khi nào đã tới gần, bóp cổ Thời Tịnh Kỳ,



Thời Tịnh Kỳ sợ hãi trợn mắt không biết mình đã nói sau ở đâu mà chọc giận hắn.

"Ngươi còn giám ở trước mặt bản vương nhắc hai chữ tình cảm! Vương phi của bản vương đối với ngươi trước sau như một, coi ngươi là tỷ tỷ thân thiết, chuyện gì cũng nói với ngươi! Tin tưởng thì ngươi hơn cả phụ mẫu, còn ngươi đã làm gì bản thân ngươi còn không rõ ràng sao?"Nữ nhân này lại giám bóng gió nhắc nhở hắn chuyện xưa cũ của thê tử hắn và Mạc Phong Tức. Nàng ta cho rằng ai cũng dễ bị thao túng bởi nước mắt của nàng ta như

Mạc Phong Tức sao? Nếu nàng ta an phận Mạc Ảnh Quân có thể tha cho một mạng, vì đứa bé trong bụng nàng ta! Nhưng nếu nhất định cứ tự tìm đường chết thì Mạc Ảnh Quân không cản.

Thời Tịnh Kỳ bị bóp nghẹn mặt trắng bệnh, muốn mở miệng van xin nhưng không thốt ra lời nào. Nàng ta có cảm giác hai chân không chạm đất, nếu như biết được Mạc Ánh Quân tàn nhẫn như vậy cho mười cái mạng Thời Tịnh Kỳ cũng không giám tới khiêu khích hắn. Nàng ta còn định nói là trước kia gả cho Mạc Phong Tức không do nàng ta định đoạt, nàng ta cũng bị ép buộc, để lấy lòng thương xót của Mạc Ảnh Quân. Nhưng nàng ta sai rồi, người tàn nhẫn như hắn làm gì có thể thương xót cho ai cơ chứ. *

Mạc Đông thấy hắn thực sự muốn giết Thời Tịnh Kỳ liền ra tay ngăn lại. "Vương gia, mong Vương gia bình tĩnh lại!" Thời Tịnh Kỳ đáng chết nhưng nàng ta đang mang thai, nếu nàng ta cứ như vậy một xác hai mạng chết đi đối với Mạc Ảnh Quân hay Hứa Quân Dao đều không tốt.

Mạc Ảnh Quân xiết chặt tay, thấy Thời Tịnh Kỳ không còn động đậy liền thả nàng ta xuống. Mạc Đông nhanh chóng tiến tới xem xét tình hình. Thời Tịnh Kỳ chưa chết chỉ bị dọa tới ngất xỉu thôi.

"Làm cho nàng ta tỉnh lại đưa tới nơi xử quyết Quý Phi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.