Trận chiến cũng bị ngừng lại tất cả đều quay đầu nhìn về hướng nàng vừa ngã xuống.
Trong không gian yên lặng tới đang sợ, tiếng gầm rú của Mạc Khanh Khanh vang lên, Mạc Ảnh Quân mạnh mẽ quay đầu thấy Hứa Quân Dao nằm gọn trên người Mạc Khanh Khanh. Hắn nhanh chóng chạy lại, dáng vẻ chật vật không nỡ nhìn, cẩn thận ôm lấy nàng.
“Nương Tử…Dao Dao…. Gọi Thái y, mau gọi thái y…” Mạc Ảnh Quân bây giờ làm gì còn đang vẻ thần vương oai phong cơ chứ.
Trái tim Mạc Ảnh Quân như bị bóp nghẹn, vẻ mặt gần như sụp đổ, nàng nằm ở trong vòng tay hắn hơi thở bình ổn, cơ thể vẫn còn hơn ấm, vẻ mặt bình thản như đang ngủ, nhưng lại không có một chút phản ứng nào với âm thanh của hắn. Mạc Ảnh Quân căn bản không giám đưa tay lên thử hơi thở của nàng, hắn ôm nàng thật chặt như sợ nàng sẽ biến mất, chỉ chậm một chút…chậm một chút thôi.
Viện chính bị Mạc Xuyên lôi tới, giữ vòng vây toàn đao kiếm, viện chính hai chân nhũn ra. Dưới con mắt sát khí của Mạc Ảnh Quân, chân viện chính đứng còn không vững quỳ rạp xuống hèn mọn bò tới cạnh hai người, bắt mạch cho Hứa Quân Dao.
“Vương…vương….Vương gia! Vương phi không bị tổn thương quá nặng…bất tỉnh có lẽ do quá sợ hãi…thần cần một chỗ sạch sẽ để châm cứu cho Vương phi!” Viện Chính nói xong, cả người vẫn không kiềm chế được run lên. Ánh mắt của Mạc Ảnh Quân, không chỉ có sát khí nồng đậm mà còn có cả khẩn cầu. Khẩn cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-phi-bi-trao-doi/3513693/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.