Mạc Phong Tức ngồi trên cao nhìn xuống dáng vẻ hèn mọn của Trần Khôn: “Hắn đã lui về chưa?”
“ Hồi bẩm Thái tử, ba vị Vương gia cũng chúng tướng sĩ đã lui về ngoại thành 50 dặm dựng lều đóng quân!”
“ Ngươi đã nói rõ ràng chưa?”
“ Thần đã truyền lời ngày mai sau khi sắp xếp ổn thỏa sẽ đón các vị vào kinh!”
Trần Khôn là người thông minh, biết thời thế, nếu không thuận theo Mạc Phong Tức chính là cái chết đến rất nhanh, Hoàng đế chết có ẩn tình nhưng lại ai giám nói ra cơ chứ.
Mạc Phong Tức khoát tay cho Trần Khôn lui ra ngoài, Trần Khôn đi ra tới cửa thì Lý Chính đang tiến tới. Lý Chính mặc tang phục, cả khuôn mặt tiều tụy, Lý Chính trách mình chỉ mới rời đi một lát, khi trở về Hoàng đế đã không còn. Lý Chính nhìn lên Mạc Phong Tức, thấy hoàng bào hắn mặc trên người, nhớ lại nửa khắc trước đó Lý Chính có linh cảm không lành, mặc kệ sự ngăn cản của của Thời Tịnh Kỳ chạy về dưỡng tâm điện. Ai có ngờ đâu mới đi được nửa đường đã nghe thấy chuông lệnh vang lên, về tới thì Hoàng đế đã là một cái xác lạnh.
Lý Chính ở bên Hoàng đế hơn 20 năm có thể nói là chứng kiến mọi chuyện của Hoàng đế, không có tình thì cũng có nghĩ, Hoàng đế tuy không phải là một vị vua tốt nhưng lại đối xử với Lý Chính rất tốt. Lý Chính trong chốc lát cả người như già đi mười tuổi, biểu hiện sáng nay của Mạc Phong Tức, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-phi-bi-trao-doi/3362132/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.