Hứa Quân Dao cũng không biết vì sao nàng lại ôm hắn nữa, có lẽ là vì đồng cảm chăng? Rõ ràng là một chuyện vô cùng bi thương nhưng giọng hắn lại quá bình tĩnh, khiến nàng không khỏi suy nghĩ hắn những năm thiếu niên đó đã trải qua những gì. Như lúc này hắn vòng tay ôm chặt nàng không phải nói lên hắn tâm trạng không tốt sao, cả bức tranh trên tường kia nữa nó phần nào cho nàng biết được những tàn khốc mà hắn trải qua.
Cảm giác trong lòng hắn rất lạ như là bao nhiêu năm cô độc của bản thân cuối cùng cũng tìm được một người có chung nhịp đập với mình vậy, hắn lẳng lặng ôm nàng cả hai đều không nói gì cả tựa như sợ phá vỡ không gian tốt đẹp này vậy. Hai người đều cảm như được dường như khoảng cách của họ đang ngắn lại, nàng tìm được điểm chung giữa mình và hắn giờ đang an ủi hắn…
…….
Đầu giờ Thìn ngày hôm sau Hứa Quân Dao đem theo Miên Miên cùng Xuân Hoà tới phủ Thượng thư cùng Từ thị tới Bắc Sơn tự, trên đường Từ thị nhanh chóng hỏi con gái là ở Vương phủ sống có tốt không Vương gia có tốt không….
Đối với người mẫu thân nàng không hề mất kiên nhẫn mà từ từ nói từng chuyện một với bà, nàng kiếp trước không có mẹ đây là tiếc nuối lớn nhất của nàng, tới nơi này gặp Từ thị nàng cảm thấy rất tốt.“Mẫu thân con ở vương phủ hết thảy đều tốt, vương gia đối với con cũng rất tốt. Chỉ có điều phải quản gia hơi mệt!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-phi-bi-trao-doi/2667028/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.