"Phiền ma ma vất vả rồi." ngoài cửa Viện Bán Cần thi lễ cảm ơn.
"Cô nương khách khí rồi." Vú già khách khí hoàn lễ.
Bán Cần vội vàng vội xoay người chạy vào bên trong.
"Tiểu thư, tiểu thư, em hỏi qua rồi, biểu công tử ăn trưa xong quá ngọ (qua 12h trưa) đã đi." Nàng cao hứng nói.
Trình Kiều Nương không cần nghỉ trưa, bởi vì thơi gian ngủ trong ngày của nàng đã rất nhiều.
Giờ này nàng đang đọc một quyển sách.
Thừa dịp Trình gia cùng người Chu gia náo loạn sau đó mới ngồi xuống ăn cơm, nàng nói Bán Cần lấy giúp nàng quyển sách.
Bởi vì cụ thể cũng không biết phải đọc cái gì, vú già nghe được yêu cầu nói gã sai vặt bẩm báo lão gia, sau đó theo lão gia đến thư phòng đem một quyển dày nhất lại đây.
Như vậy đủ để chơi một đoạn ngày rồi.
Ngốc tử lấy sách trừ khi chơi, chắc không phải là dùng để xem đi ha.
Đại Chu thịnh vượng lục, ngón tay Trình Kiều Nương vuốt ve bìa sách, yên lặng đọc tên sách, Bán Cần đang nói cái gì nàng cũng không để ý, trong lòng nàng thật cao hứng, chẳng qua không biểu hiện được.
"Tiểu thư, chờ biểu công tử tỉnh sẽ gặp đến xem tiểu thư." Bán Cần ngồi chồm hỗm ở trước mặt nàng, tay vịn ở trên bàn, chặn sách, nói.
Trình Kiều Nương ừ một tiếng, gật gật đầu với nàng.
"Tốt." Nàng nói.
"Tiểu thư." Bán Cần chợt ngồi trở lại, quỳ thẳng người, vẻ mặt kích động lại bất an, "Người gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nuong-y-kinh/2216460/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.