Trình Kiều Nương nhấc màn sa lên, trong gió mơ hồ truyền đến tiếng khóc.
"Có người khóc sao?" Nha đầu ở phía sau hỏi, đi theo nàng nhìn qua.
Phía bắc sân Trình gia, vị trí cách biệt, vốn chỉ dùng để tra xét, chỉ là thái bình thịnh thế cũng không cần phải dùng đến.
Hai người trên cao nhìn xuống, âm thanh hình như theo phía đông truyền đến.
"Là nơi ở của Lão phu nhân." Nha đầu nói.
"Trình gia Lão phu nhân sao?" Trình Kiều Nương hỏi.
"Vâng, Lão phu nhân mặc kệ việc nhà, một lòng hướng phật, đã xảy ra chuyện sao?" Nha đầu vừa nói vừa nhìn sang bên kia.
Xảy ra chuyện gì, cũng không phải chuyện của nàng, Trình Kiều Nương cúi đầu, nhấc chân cất bước.
Còn có một vòng hôm nay sẽ đi đủ năm vòng rồi.
Chỉ là nàng đoán sai rồi, chuyện này thật đúng là có quan hệ với nàng .
Trình lão phu nhân nhìn hai con dâu đều khóc trước mặt, đầu đau muốn nứt ra.
"Cho nên ngươi nói là nói lúc trước không nên trách ngươi, lão Đại lại phạt ngươi đi nhà thờ họ sám hối?" Nàng hỏi, cảm thấy được có chút hồ đồ.
Mới vừa rồi không phải đang nói một mình cho ai mở phòng bếp riêng những người khác lại không thể nào sao? Sao lại nói đến chuyện này rồi?
Không đúng, không đúng, lúc đầu hinhd như nói tới ai mua một cây quạt? Lại hình như là hoa?
Sao loạn xì ngầu ra vậy!
"Đều câm mồm cho ta!" Trình lão phu nhân dằn Phật châutrong tay lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nuong-y-kinh/2216450/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.