Chu Lục Lang sửng sốt. 
"Bán Cần?" Hắn hỏi, "Vì sao?" 
Chu phụ buông tay. 
"Đang muốn hỏi ngươi." Hắn nói. 
Không nghĩ tới nha đầu kia thế nhưng được Trần đại nhân biết đến? Nha đầu kia, rốt cuộc còn có bao nhiêu chuyện thần kỳ chưa nói? 
Vốn tưởng rằng chính là linh hoạt nhạy bén cho nên có thể giúp ngốc nhi ngàn dặm trở về nhà, cho nên cũng không hỏi nhiều. 
"Ta đi hỏi nàng." Chu Lục Lang nói, xoay người muốn đi. 
Ngoài cửa, quản gia nghiêng ngả lảo đảo chạy vào. 
"Lão gia, Trần đại nhân đến nhà rồi." Hắn run giọng kêu. 
Lúc trước đưa bái thiếp hỏi, sau khi xác nhận, người liền tự mình đến rồi? 
Phụ tử Chu gia liếc nhau, kinh ngạc không thôi. 
Nha đầu này, thật không ngờ, quan trọng như vậy? 
Phụ tử Chu gia không dám lạnh nhạt, vội vàng đi vào phòng khách, Trần đại nhân khoác áo choàng mang theo mũ trùm vội vàng đã rảo bước tiến lên phòng khách, phía sau còn đi theo một lão bộc ôm một nữ đồng. 
"Trần. . ." Chu phụ vội khom người đón chào. 
Mới vừa há mồm, bên này Trần đại nhân cởi mũ trùm xuống thi lễ cùng ông. 
"Xin tiểu thư quý phủ cứu mạng." Hắn nói. 
Cứu mạng? 
Chu phụ ngạc nhiên. 
"Tiểu thư nào?" Hắn hỏi. 
Ba huynh đệ có 7 nam 8 nữ, năm nữ đã lấy chồng, hiện có có ba nữ, vẫn còn nằm trong tã lót . 
Nữ nhân thế nhưng còn có có thể cứu Trần gia? 
"Là tiểu thư mà nha 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nuong-y-kinh/2216409/quyen-2-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.