Chu gia đèn đuốc sáng trưng, nhìn xe ngựa vào cửa, Chu Lục Lang nhịn không được đi trước vài bước.
Màn xe xốc lên, vú già đỡ Chu phu nhân xuống xe, màn xe bị buông, lại không ai đi ra.
Chu Lục Lang rầu rĩ thở dài.
Trở lại sân mình, đẩy cửa ra, bên trong phòng khách Tần công tử đang hâm nóng rượu, trong phòng tỏa khắphương rượu thuần túy.
"Thế nào? Mất công ra cửa đợi?" Hắn cười nói, nhìn Chu Lục Lang đang ngồi xuống.
"Đón cha mẹ có gì sai." Chu Lục Lang nói, cầm bát rượu uống một hơi cạn sạch.
Tần công tử cười lại rót thêm cho hắn một chén.
"Nói Trần lão thái gia đêm nay có thể tỉnh lại, cho nên phải ở bên kia." Chu Lục Lang nói, "Không phải như ngươi tưởng."
"Có phải hay không, về sau sẽ biết." Tần công tử nói, "Nàng, sẽ không tiến đến cửa nhà các ngươi."
Chu Lục Lang xuy một tiếng.
"Ai cần biết có vào hay không." Hắn nói.
"Bác trai bác gái nói sao?" Tần công tử hỏi.
"Cũng không gì, liền như vậy đi." Chu Lục Lang có chút không chút để ý nói, "Nói, bộ dạng giống cô."
"Ồ, cô ngươi chính là mỹ nhân." Tần công tử cười nói.
Chu Lục Lang chuyển bát rượu, lại xuất thần, phụ thân đương nhiên sẽ không nói thêm cái gì, mẫu thân lại có bệnh chung của nữ nhân, hơi khoa trương miêu tả nàng kia.
Từ lúc xuống xe ngựa đến lúc vào nhà thay quần áo chút ít cũng chưa buông tha cho mọi người, kể lại đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nuong-y-kinh/2216334/quyen-3-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.