Tỳ nữ đẩy cửa ra, vú già nha đầu ngoài cửa vội thi lễ.
Tỳ nữ cũng hoàn lễ.
"Vất vả rồi." Nàng nói.
Mỉm cười thư thái, giọng điệu dịu dàng, thật sự là có tri thức hiểu lễ nghĩa, nào có thái độ chống nạnh phỉ nhổ đuổi các vú già lớn tuổi như mọi người suy đoán.
"Tiểu thư nhà ta muốn ăn cơm rồi." Tỳ nữ nói.
"Có, có, đều đã chuẩn bị tốt." Vú già vội nói.
"Không cần phiền toái." Tỳ nữ mỉm cười nói, "Chỉ cần một chén thịt nướng ngũ vị, nộm cải củ, chim sẻ xào chanh muối tiêu là được rồi."
Nhóm vú già ngạc nhiên.
Muốn cái gì? Cái gì nướng? chim sẻ xào chanh muối tiêu ? Chanh còn có thể muối sao?
Này còn gọi không phiền toái?
Thịt nướng phải có ngũ vị? Nộm cải củ? Còn muốn dùng chanh muối tiêu sao? Trời ạ, đây đều là món ăn gì.
Trong phòng Trần lão thái gia, Trần Thiệu chờ huynh đệ lại trầm mặc.
Trần lão thái gia uống thuốc lại mơ màng đi ngủ, nếu không phải Lý thái y ở bên cạnh nói mạch tượng bình thản, tốt hơn so với lúc trước, bọn họ đều đã vọt tới nơi ở của Trình Tiểu thư mời nàng tới.
Ngủ thẳng đến khi mặt trời lên cao mới dậy, dậy cũng không gấp, cơm chuẩn bị sẵn không ăn, còn muốn làm cơm riêng, trong lòng tiểu thư này cũng thật bình thản.
"Đại nhân, ngươi cũng chớ buồn." Lý thái y suy tư một lát nói, "Hôm qua ta nhìn tiểu thư này thi châm, dường như rất phí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nuong-y-kinh/2216329/quyen-3-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.