Tú Vương là Thân Vương, con nối dõi chỉ có thể là quốc công. 
Tấn An Quận Vương do Hoàng Đế đặc biệt phong, tuy rằng cùng là huynh đệ tỷ muội, thân phận cao hơn đám người này. 
Tấn An Quận Vương đi nhanh vài bước, dừng ở giữa, thi lễ với Vương phi, sau đó hoàn lễ với huynh đệ tỷ muội. 
"Được rồi, người một nhà, không cần đa lễ." Tú Vương phi lúc này mới nói, đưa tay. 
Lúc này những người trong phòng mới sôi nổi ngồi xuống. 
"Tông nhi, nghe nói đêm qua ngươi ở lại túc trực ở Linh đường phụ Vương." Tú Vương phi nói, nhìn thiếu niên, trong mắt rưng rưng, "Ngươi đừng tiếp tục làm như thế, ngươi đường dài mà đến, vừa khóc linh ba ngày, nếu ngã bệnh, ta biết giải thích thế nào với Hoàng thượng." 
"Ơn sinh thành của cha mẹ, nếu con không thể tận hiếu, trong lòng thực khó chịu." Tấn An Quận Vương cúi người nói, giọng khàn khàn. 
Tú Vương phi nâng tay lau lệ. 
"Ngươi mau đứng lên đi, những lời này không cần nói nữa." Nàng nói. 
Bên kia một huynh đệ tránh ra, Tấn An Quận Vương thi lễ sau đó lui về ngồi xuống. 
Bên trong im lặng cảm thấy kính nể. 
"Phụ vương con không còn nữa, gánh nặng của mọi người cũng lớn hơn." Tú Vương phi nói. 
Mấy đứa con cùng vâng một tiếng. 
Tú Vương phi còn nói một số chuyện, là phân công công việc hằng ngày. 
Đang nói chuyện, ngoài cửa lại truyền đến tiếng nói. 
"Mẫu thân." 
Sau tiếng nói, một trận gió bình theo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nuong-y-kinh/2216316/quyen-3-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.