Thiên điện bên này náo nhiệt, bên kia Trình Kiều Nương, Đan Nương đã cùng nhóm con cháu Trần gia đi ra cửa.
Một câu không thành thơ, tác giả Trần Đan Nương sớm đã vứt lại phía sau, người viết Trình Kiều Nương chỉ toàn tâm toàn ý vui sướng cũng không nhớ, náo nhiệt phía sau này hai người không biết rõ tình hình.
Mà cùng lúc đó, Tần công tử cũng cùng Chu Lục Lang đi săn trở về, về đến trong nhà.
Tần phủ nằmg ở trung tâm kinh thành, tuy bà nội Phòng Ninh công chúa đã mất, Tần gia vẫn được bảo lưu phủ đệ ngự ban cho công chúa như trước, đình đài lầu các hoa viên đường mòn, xây dựng tinh diệu, nhà cửa hạng nhất hạng nhì trong kinh.
Chẳng qua người trong phủ cũng không nhiều, chỉ có một nhà Tần công tử, Tần gia nguyên quán (quê) ở Xuyên Châu, nếu không phải phụ thân của Tần công tử đảm nhiệm chức vụ trong kinh, người một nhà cũng sẽ không ở nơi này.
Tần công tử trở về dựa theo thói quen tới vấn an cha mẹ trước, không khéo cha mẹ không có nhà.
"Ngày tết đi lại vội, Thập Tam công tử đã ăn chưa?" Vú già hỏi.
Tần công tử chỉ chỉ phía sau, một cái gã sai vặt mang theo hai chim trĩ.
"Ta có, trong chốc lát nấu rồi ăn." Hắn cười nói.
Thập Tam công tử tuy rằng thân có tật, nhưng tính cách cũng thực hiền hoà.
"Thập Tam công tử cẩn thận một chút, khéo cắt vào tay." Vú già quýnh lên nói.
Tần công tử cười cười, ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nuong-y-kinh/2216309/quyen-3-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.