Cáo từ? 
Có người trong nhà giật mình, ngay cả Trần lão thái gia cũng ngồi thẳng người. 
"Tỷ tỷ phải đi rồi?" Đan Nương hô. 
"Ta tự nhiên phải đi" Trình Kiều Nương nói. 
Nàng im lặng ở trong này, mỗi ngày lại đây thi châm kê thuốc, thời gian còn lại đều ở trong viện của mình, nếu không phải sức khỏe Trần lão thái gia mỗi ngày một tốt lên, người Trần gia cơ hồ đều quên sự tồn tại của nàng rồi. 
"Tiểu thư, hay là ở lâu thêm một ít đi." Trần Thiệu nói. 
"Tam Lang, không thể như thế." Trần lão thái gia nói, "Tiểu thư đã tới nơi này ở hơn nửa tháng rồi, nếu tiểu thư nói phải đi, tức là bệnh của ta có thể không cần nàng phải trị nữa." 
Trình Kiều Nương gật gật đầu, Trần Thiệu cũng đành phải không cưỡng cầu nữa. 
"Tiểu thư này quay về Giang Châu hay là. . ." Hắn chần chờ một chút hỏi. 
"Ta sẽ, lưu lại Kinh Thành một thời gian, lúc nào về tính sau." Trình Kiều Nương nói. 
Trần Thiệu thở phào, chỉ cần còn ở Kinh Thành là tốt rồi, dù sao sức khỏe phụ thân mới tốt lên, tuy rằng tiểu thư này nói yên tâm, nhưng thật sự vẫn không yên tâm. 
Chạng vạng, phu nhân Trần Thiệu liền tự mình đưa tiền chẩn bệnh tới. 
Trình Kiều Nương cất hồng bao đi. 
Tuy rằng Trình Kiều Nương chưa nói lấy nhiều hay ít, Trần phu nhân cũng không nói cho nhiều hay ít, nhưng có thể tưởng tượng, số lượng trong hồng bao sẽ không nhỏ. 
Phu nhân Trần Thiệu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nuong-y-kinh/2216306/quyen-3-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.