Không lấy chồng?
Nữ tử không lấy chồng, còn có thế dùng sao?
Chu lão gia trừng mắt.
Chu gia Bọn hắn mới không cần người vô dụng.
Chu Phu nhân cười đưa ly rượu cho hắn.
"Nàng như vậy, có thể tìm người tốt nào." Nàng nói, "Tang mẫu khắc gia, lại ngu dại nhiều năm, giờ đây chẳng qua là không biết làm sao có tiên dược có thể trị bệnh, nhưng vẫn khác với người thường, như thế nhà tốt nào có thể để ý."
Nàng nhấn mạnh ở hai chữ nhà tốt, Chu lão gia đã hiểu được.
Cái gọi là nhà tốt, đương nhiên là hữu dụng với Chu gia.
Chu lão gia uống rượu không nói chuyện.
"Như vậy còn không bằng lưu ở nhà, có ta và chàng, nuôi dưỡng nàng, lúc chàng và ta không còn nữa, bọn nhỏ cũng coi nàng là cô phụng dưỡng, không phải tốt hơn so với việc đi đến nhà khác bị khinh bỉ sao?" Chu phu nhân mỉm cười nói, "Với lại, nàng còn có đồ cưới, sống chẳng phải là càng tự tại?"
Chu lão gia giật mình, liên tục gật đầu.
"Đúng, đúng, đúng là nên như thế." Hắn nói, "Cũng là nàng suy nghĩ chu đáo, không hổ là mợ."
"Ta chỉ bình tĩnh mà xem xét thôi." Chu Phu nhân cười nói.
"Nào, phu nhân vất vả, vi phu rót rượu cho nàng." Chu lão gia cười nói, nhận bầu rượu, quả nhiên rót rượu cho Chu phu nhân.
Chu Phu nhâ cười bưng lên, trong đêm đông, vợ chồng già cũng hoà thuận vui vẻ.
Mặt trời lên cao, Chu phu nhân đã thay xiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nuong-y-kinh/2216260/quyen-2-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.