Thời gian buổi trưa, mọi người trong nha môn ăn cơm.
Triệu Yến Bình ngồi nghỉ ngơi ở hình phòng với một đám bộ khoái.
Buổi sáng trong huyện có án tử trộm cướp, Triệu Yến Bình dẫn người đi bắt nghi phạm, ai ngờ nghi phạm biết tin nên chạy thoát, một bang bộ khoái tách ra bắt người, mệt đến mồ hôi ướt đẫm, cuối cùng bắt được người trở về. Kỳ thật chỉ là tiểu án một xâu tiền, nhưng làm bộ khoái chính là như vậy, chạy tới chạy lui khắp nơi, vô cùng hao tổn nhẫn nại và thể lực.
“Triệu gia, đại nhân kêu ngài đến công phòng.” Gã sai vặt Thuận nhi của Tạ Dĩnh tới truyền lời.
Triệu Yến Bình lập tức buông chén trà, đi đến công phòng.
Tạ Dĩnh đặt một phong công văn trên bàn, thấy Triệu Yến Bình tới, Tạ Dĩnh cầm công văn hướng qua hắn quơ quơ, mỉm cười nói: “Hàn tri phủ vừa phái người đưa tới, nói hai ngày mười tám và mười chín tháng này, triệu tập huyện lệnh của các huyện đến phủ thành họp, chủ yếu tổng kết chiến tích của ba quý đầu năm nay, bao gồm thuế ruộng và án kiện thẩm tra xử lí, ta muốn đưa Triệu huynh cùng đi để thấy việc đời, ý Triệu huynh thế nào?”
Tạ Dĩnh được phái đến huyện Võ An hôm đầu năm, sau khi đến nhận chức Tạ Dĩnh đắc tội một bọn rắn độc bản địa, Tạ Dĩnh quyết tâm diệt trừ tai họa này, bị bọn rắn độc trả thù suýt nữa bỏ mạng, trong lúc lâm nguy hoàn toàn dựa vào Triệu Yến Bình lấy một chọi mười cứu hắn, từ đó Tạ Dĩnh gọi Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nuong-xuan-khue/171930/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.