A Kiều tốn rất nhiều sức mới có thể giặt sạch vỏ chăn của Cậu Mợ.
Nàng đặt vỏ chăn đã giặt sạch sang một bên, đang định lấy vỏ chăn của biểu ca Chu Khi Dụ ra, phía trước đột nhiên vang lên tiếng la: “A, áo choàng của ta!”
A Kiều nghe thanh âm này có vẻ quen tai, ngẩng đầu lên liền thấy một trường bào màu tím trôi xuống từ đầu trên. Nước sông bên này chảy xiết, chớp mắt có thể mang quần áo trôi xa, A Kiều không kịp nghĩ nhiều, một tay chống thềm đá, một tay cầm chày giặt quần áo khèo trên mặt nước, vất vả đụng được một đoạn vạt áo, cố hết sức cuối cùng vớt được áo tím lên.
Lúc này, một tiểu nha đầu mặc bộ đồ màu xanh lục từ bến tàu phía trước vội vàng hấp tấp chạy tới, thấy A Kiều vớt được áo choàng, tiểu nha đầu nín khóc, mỉm cười, lau nước mắt rồi cảm ơn A Kiều: “Đa tạ tỷ tỷ giúp đỡ, nếu ta làm mất áo choàng của quan gia nhà ta, lão thái thái sẽ đánh ta.”
Áo choàng của quan gia?
A Kiều động tâm, nhìn trường bào màu tím ướt nhẹp trên tay, lại nghĩ đến âm thanh van xin của tiểu nha đầu truyền tới từ nhà sát vách nhà Cậu, A Kiều bỗng minh bạch, tiểu nha đầu này là nha hoàn Thúy Nương trong nhà quan gia Triệu Yến Bình. Triệu lão thái thái kia hình như rất khó tính, thường xuyên đánh chửi Thúy Nương.
Đang chìm trong suy nghĩ, Thúy Nương đã đi xuống bậc thang tới trước mặt nàng, tuổi Thúy Nương khoảng chừng mười một, mười hai, thấp hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nuong-xuan-khue/171912/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.