Cao Nguyên Dục theo thông lệ đến trước mặt hoàng đế bái tạ, khua tay múa chân, vui mừng hớn hở, cười giống như kẻ ngu không nói, hắn còn nói chuyện không mạch lạc, lúc thì công bố phải đi tự miếu hoàng gia cúng bái thần linh lễ tạ thần, lúc lại nhớ tới Sở Vương phủ của hắn nên sửa chữa như thế nào, “Cũng không biết nàng thích nhà như thế nào, nếu sửa chữa không hợp tâm ý nàng, nên làm thế nào cho phải.”
Hắn nghĩ tới chuyện quan trọng này, lo lắng trùng trùng mặt ủ mày ê kéo hoàng đế đòi chủ ý, “Phụ hoàng, con nên làm như thế nào?”
Hoàng đế thật sự không nhìn nổi dáng vẻ này của hắn, đuổi hắn đi rồi.
Sau khi bị hoàng đế đuổi đi, Cao Nguyên Dục vẫn chưa thỏa mãn, lại đến Dưỡng Ninh cung bày tỏ tâm sự với Chu thái hậu.
Chu thái hậu lão nhân gia hiền lành bao nhiêu, bà còn lâu mới ngại Cao Nguyên Dục luôn miệng dài dòng, vui vẻ nghe hắn nói hai sọt lời nói lung tung chuyện không đâu, cung nhân trên dưới Dưỡng Ninh cung đều cười bò.
Khóe miệng a Hạo nhếch nhẹ, “Đúng, như thập tứ thúc mới gọi là ngốc.”
Cao Nguyên Dục thật sự mừng như điên, dáng vẻ kia quả thật không thể nhìn nổi. Cho nên hoàng đế mới không thể nhịn nổi nữa, dứt khoát đuổi hắn đi.
Sau người một nhà Tề Vương và Lâm Đàm, mấy người Ngôn Yên, La Văn Nhân, Vi thị cũng lục tục đến chúc mừng Lâm Phong và La Thư, thêm trấn an Lâm Thấm, “A Thấm, lập gia đình cũng không có gì, không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nu-lam-gia/1348986/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.