Mặc dù trong lòng Lâm Phong đã mơ hồ nghĩ tới điều gì, nhưng hoàng đế đi thẳng vào vấn đề nói rõ ràng ra như vậy, hắn vẫn lấy làm kinh hãi, vội vàng từ chối: “Trưởng nữ của thần đã là Tề Vương phi, nếu tiểu nữ nhi lại làm Sở Vương phi, không khỏi vinh sủng quá mức. Bệ hạ, thần không dám nhận.”
Hoàng đế mỉm cười, “Lâm khanh, chẳng lẽ ngươi có điều gì bất mãn với Dục nhi con rể út này sao?”
Lâm Phong nói thật, “Bệ hạ, thần thật sự cảm thấy Lâm gia không đảm đương nổi phần vinh sủng này. Mặt khác, năm đó hứa trưởng nữ cho hoàng trưởng tử, thần không hề có nửa phần do dự. Nếu nói muốn hứa tiểu nữ nhi cho Sở Vương, thần lại có vài phần băn khoăn. A Thấm là hài tử nhỏ nhất Lâm gia, ăn sung mặc sướng, hiện giờ mặc dù trưởng thành, nhưng vẫn còn ngây thơ. Sở Vương điện hạ…” Hắn liếc nhìn vào trong hồ, thấy Cao Nguyên Dục vẫn ở dưới nước không chịu đi lên, khẽ thở dài một cái, “Sở Vương điện hạ cũng giống vậy, rất tính trẻ con. Bệ hạ, nếu là một người lão thành thận trọng cũng tốt.”
Hoàng đế không đồng ý, “Lâm khanh, trẫm biết khanh làm cha nhất định muốn hứa gả tiểu nữ nhi cho một người trầm ổn lão luyện, cảm thấy nam tử như vậy mới có thể bảo vệ được nàng. Nhưng mà, bảo vệ a Thấm, cần gì nhất định phải là trượng phu của con bé chứ? Có Diệu Linh và a Đàm ở đây, a Thấm đã cả đời vô lo rồi. A Thấm chỉ cần một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nu-lam-gia/1348978/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.