Nếu như đổi lại là ngày trước, Trấn Quốc công phu nhân nhất định sẽ giả bệnh. Bà vừa giả bệnh, Lương Vô Bệnh người con có hiếu này sẽ luống cuống, sẽ bỏ lại Tương Dương trưởng công chúa tới đây chăm sóc hầu hạ bà, Lương Luân đau lòng phụ thân, cũng sẽ cùng đi.
Nhưng sau một lần Cao Nguyên Dục phát uy, Trấn Quốc công cũng cảm thấy bà thật quá mức, nghiêm khắc nói bà một trận, ý là về sau nếu như không có bệnh mà giả bệnh, giày vò con cháu, sẽ không khách khí với bà, sẽ khiến bà bệnh thật!
Đây là Trấn Quốc công nói lẫy, nhưng Trấn Quốc công phu nhân vẫn thật để bụng, sợ bà vừa giả bệnh, Trấn Quốc công hạ quyết tâm, sẽ khiến bà trở thành một bệnh nhân không rời giường được, vì vậy không dám tùy tiện sử dụng một chiêu này.
Phó Bảo tức khổ trong lòng, khóc mấy trận với bà, “Nếu như biểu ca không có ý với cháu, cháu cứ mặt dày đổ thừa ở lại Lương gia làm gì? Ngài để cháu đi đi, cháu xuất gia làm ni cô!”
Trấn Quốc công phu nhân run rẩy, “Nói bậy gì thế? Cái gì gọi là da mặt dày ở lại Lương gia? Cháu ấy, trời sinh nên là người của Lương gia, cháu chờ xem, ta nhất định khiến cháu cả đời ở lại Lương gia.”
Trấn Quốc công phu nhân thật sự không tin vào ma quỷ. Bà không làm chủ được hôn sự của tiểu nhi tử, chẳng lẽ bà vẫn không làm chủ được cả hôn sự của cháu trai bảo bối sao? Không được, Lương Luân không thể theo gót cha hắn, cưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nu-lam-gia/1348975/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.