Sơn Trăn Trăn và Hướng Du Ninh hai tiểu cô nương nhìn theo ngón tay Lâm Thấm về phía vải che màu đỏ chót, rèm giường màu đỏ chót, lộ ra vẻ mặt hâm mộ, “Đúng vậy, rất vui mừng, phải gả tỷ tỷ rồi.”
Mấy người Lâm Đàm đều dở khóc dở cười.
Haizzz, còn bé không biết mùi vị sầu lo.
“A Thấm, cái gì gọi là gả tỷ tỷ vậy.” Hướng Hinh Ninh cầm tay nhỏ bé của Lâm Thấm, cười híp mắt hỏi nàng.
Lâm Thấm cười hì hì, tỏ vẻ đắc ý, “Ta biết rõ nha, chính là Diệu ca ca sẽ thành tỷ phu của ta đó.”
“Còn gì nữa không?” Hướng Hinh Ninh hỏi tới.
“Còn có cái gì nữa chứ?” Lâm Thấm kinh ngạc trợn to hai mắt.
Đôi mắt nàng sáng ngời đơn thuần khác thường, giống như bầu trời trong vắt, lại giống như nước suối trong.
Hướng Hinh Ninh nhất thời cứng họng.
“Tỷ tỷ, còn có cái gì nữa vậy?” Lâm Thấm cất bước chân nhỏ chạy tới trước mặt Lâm Đàm, ngửa khuôn mặt nhỏ nhắn lên cười ngọt ngào.
“Còn có...” Lâm Đàm khẽ vuốt ve đầu nàng, cuối cùng không đành lòng nói cho muội muội, sau này mình sẽ phải rời con bé, không ở trong nhà nữa, dịu dàng nói: “Còn nữa, cha và nương sẽ thêm một người hiếu kính, đó chính là Diệu ca ca của muội đó.”
“Như vậy sao.” Lâm Thấm tiểu cô nương đã hiểu.
Đến ngày Lâm Đàm xuất giá, Lâm phủ phố Trường Anh giăng đèn kết hoa, vui mừng hân hoan, trong khuê phòng Lâm Đàm càng kín người, chen chúc tỷ muội, thân thích muốn đưa gả.
Lâm Thấm và Sơn Trăn Trăn, Hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nu-lam-gia/1348894/chuong-82-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.