Lâm Thấm cười hì hì, “Cháu biết rõ nha, cha cậu cũng là cha của mẹ cháu, còn là ông ngoại cháu, cháu có ông ngoại rồi, hì hì.” Kéo tay La Giản, hào hứng bừng bừng nói: “Nhanh lên, cậu, chúng ta đi gặp ông ngoại.”
La Giản lề mề không chịu cất bước chân, “A Thấm, ông ngoại cháu rất hung dữ, rất đáng sợ.”
“Gạt người.” Lâm Thấm không tin.
“Thật đó.” La Giản khổ sở thở dài, “A Thấm, cậu không lừa cháu.”
La Thư hừ một tiếng, “Ông ấy hung dữ thì hung dữ, ta không sợ ông ấy!”
Năm đó nàng còn là thiếu nữ tuổi xuân được nuông chiều trong khuê các, liền dám giơ roi ngựa lên vọt tới trước mặt Tấn Giang Hầu, hiện giờ nàng đã là người trung niên, việc đời thấy cũng nhiều, từng trải phong phú nhiều lắm, tự nhiên khuyến khích càng đủ, càng thêm không sợ hãi rồi.
Mắt to của Lâm Thấm đảo lòng vòng, “Nương cũng nói như vậy, vậy ông thật sự hung dữ?”
“Rất hung dữ.” La Giản trịnh trọng gật đầu, “A Thấm, ông và Hoài Viễn Vương đều cao lớn giống nhau, rất có khí thế, cực kỳ uy nghiêm.”
Vừa nói chuyện, La Giản ôm lấy Lâm Thấm, đoàn người đi vào Lâm Lang hiên, Lâm Đàm vừa sắp xếp việc nhà xong, đang cầm sách lẳng lặng lật xem, đại ca, muội muội đều trở về, cậu cũng đi cùng, liền để sách xuống đi qua chào hỏi.
“Tỷ tỷ, ông ngoại rất hung dữ.” Lâm Thấm cười lấy lòng với nàng.
Lâm Đàm biết đây là muội muội hoang mang trong lòng, tìm mình làm tỷ tỷ đòi chủ ý, sờ sờ đầu nhỏ của muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nu-lam-gia/1348852/chuong-59-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.