Lâm Thấm và San tỷ nhi chơi vui khắp vườn, không biết nghĩ gì, lại chạy tới một khu vườn có đủ loại hoa tường vi.
Trong góc vườn có giàn hoa, trên giàn có đủ loại hoa tường vi nở rực rỡ, bên dưới giàn hoa là bàn đá, băng đá màu xanh, hai nam tử đang ngồi trên băng đá đối diện nhau, dịch chuyển quân cờ.
Hai người đều rất chuyên chú.
Số tuổi hai người này chênh lệch rất lớn, dung mạo khác biệt càng nhiều. Vị bên trái là người trung niên hơn 40 tuổi mặc áo dài màu xanh đậm, sắc mặt hơi vàng, có để chòm râu, ngũ quan thường thường, bên phải thì là vị thiếu niên áo trắng mười lăm mười sáu tuổi, gương mặt lạnh lùng, da thịt trắng như tuyết, phong thái xuất sắc, giống như không phải người ở trần thế này.
"Đại ca đánh cờ với ai vậy?" Lâm Thấm nhón chân lên, muốn nhìn rõ ràng chút.
"Đây là đại ca ngươi?" San tỷ nhi nhìn trộm thiếu niên áo trắng, hâm mộ Lâm Thấm vô cùng, "Tỷ tỷ của ngươi dễ nhìn như vậy rồi, đại ca cũng rất dễ nhìn."
Lâm Hàn vẫn đi theo hai bé, khom lưng nhỏ giọng thương lượng với Lâm Thấm, "A Thấm, xem cờ không nói chuyện mới là quân tử, chúng ta chỉ xem, không lên tiếng, có được hay không?"
Cậu biết tính khí Lâm Thấm, lúc này muốn dẫn bé đi, là khó càng thêm khó; nhưng để dỗ dành bé không mở miệng nói chuyện, không quấy rối đại ca và thế bá chưa biết tên này thì vẫn được.
"Tốt." Lâm Thấm nhỏ giọng đồng ý.
Bé rón rén đi tới trước bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nu-lam-gia/1348794/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.