“Nương, tức phụ không dám.”
Tô Thanh tiến lên muốn đỡ Lý thị thì bị Lý thị hung hăng nhéo ở cánh tay, đau đến sắc mặt biến trắng. Nhìn Tô Thanh nhịn đau mà không dám kêu, Lý thị cong khóe môi, trong mắt mang tia khoái chí.
“Quả nhiên là đồ bất hiếu, biết được ta đến đây cũng không xuất môn nghênh đón, nghĩ rằng Thành nhi đã chết, ngươi sẽ không cần tôn trọng lão nương ta chứ gì?” Còn không trị được tiện nhân ngươi!
Cánh tay đau đớn, Tô Thanh ngay cả xoa cũng không dám, nghe vậy vội vàng lắc đầu: “Nương, tức phụ không dám, Dao nhi hôn mê vừa tỉnh lại, con quá sốt ruột, trong lúc nhất thời không phản ứng kịp.”
Lý thị hơi nghiêng mắt, nghe nói như thế lập tức trợn mắt: “Nói như vậy là ta oan uổng ngươi? Đừng cho là ta không hiểu tâm tư ác độc của người, khi Thành nhi còn sống, người liền âm thầm xúi giục hắn, làm cho hắn bất kính mẫu thân, còn cùng ta phân gia, nay Thành nhi mất, ngươi lại càng không xem ta trong mắt, quả nhiên là đồ ác độc không thượng mặt bàn*! Sớm biết, ta cho Thành nhi hưu ngươi, nếu không, lão nương ta giờ đã có tôn nhi đầy sảnh đường*!”
*không thượng mặt bàn: không đáng nhìn.
*tôn nhi đầy sảnh đường: nhiều con cháu.
Nằm trên giường, nghe Lý thị làm nhục mẫu thân như thế, trong lòng Mộc Vân Dao lửa giận thiêu đốt. Phụ thân nhập kinh mưu sinh, vừa đi lại mất dạng, ba tháng sau, bỗng truyền tin người đã mất, mẫu thân khóc đến ngất đi, rồi lại vội vàng làm tang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nu-doc-phi/1259253/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.