Đế đô.
Thiên Thuận năm thứ 19.
Tháng 8 trời vào thu, trong phủ An Bình bá, cây hoa quế cao lớn đang ởyên lặng nở rộ, màu hồng của cánh hoa cùng màu trắng của nhị hoa đan quế xinh xắn rung theo từng cơn gió, lại rời khỏi cành, xoáy tròn trênkhông trung, thành một cơn mưa hoa đầy ý vị.
“Muội muội, muội xem, hoa rơi đầy như trời mưa, thật đẹp nha!” đại tiểuthư Nhiễm Tử Thiến 6 tuổi chạy đến trong mưa hoa, mở ra bàn tay nhỏ bétrắng noãn, xoay quanh chào đón từng đợt cánh hoa.
“Dạ.” Một tiểu cô nương nhỏ hơn nàng ba tháng, nhị tiểu thư Nhiễm Tử Hề, vừa ăn một miếng quế hoa cao mẫu thân đưa qua vừa nhìn tỷ tỷ cười.
Lão phu nhân thương yêu nhìn hai cháu gái, nói với hai người con dâu: “Nhà chúng ta có hai oa nhi đều là tiểu mỹnhân, hảo hảo dạy các nàng quy củ tài nghệ, tương lai gả người tốt, cảđời hưởng không hết phúc đâu.” Lão thái gia đã qua đời là khai quốc công thần, thụ phong An Bình hầu, đến lão gia thế hệ này được phong An Bìnhbá, trưởng tử còn có thể tập tử tước (cha truyền con nối),nhà bọn họmấy đời đều vinh hoa phú quý.
Hai vị thiếu phu nhân đều nở nụ cười, cha mẹ trong thiên hạ ai không hy vọng nữ nhi của mình có thể sống an ổn hoà thuận.
Nếu ngày đó Ngự Lâm quân không tới xét nhà, hai vị hầu môn đích nữ này thật sẽ có cuộc sống như tổ mẫu mong muốn.
Nhưng các nàng không biết có người dâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nhuyen-tieu-tuc-phu/2429972/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.