Còn lại hai gã quần áo lượt là nhất đồng thời cũng là hai gã nhát gan nhất thì không còn dũng khí để đứng vững nữa, run rẩy quỳ bò xuống đất, vái lạy hai chàng trai như tế sao. Hạ Khinh Vũ thở dài, trầm giọng nói: 
  
- Thật xin lỗi! Ta không thể chừa lại đường sống cho các ngươi được. Hắc Giao trại nhất định phải bị tiêu diệt toàn bộ. Thôi thì cứ xem như các ngươi trả lại những món nợ mà các ngươi đã gieo cho các cô gái trước đây. 
  
Du Thiên Vân gật đầu hưởng ứng, rồi lại tung hứng tiếp lời chủ nhân: 
  
- Thật ra mà nói, để các ngươi trả nợ cho các cô gái kia bằng cái c.h.ế.t đã là rất nhẹ nhàng và nhân từ với các ngươi rồi. Thế nên, các ngươi đừng than oán làm gì, vui vẻ đi đầu thai thôi. Kiếp sau nếu có được làm người thì cố mà sống cho tử tế một chút. 
  
Du Thiên Vân vừa nói xong thì tiểu đao trong tay đã vun vút phóng ra, nhanh như chớp cắm ngập vào ngay giữa yết hầu của cả hai tên sơn tặc cuối cùng nơi Hắc Giao trại. Hạ Khinh Vũ thở dài, lấy trong tay nải ra một chiếc hộp và bước tới chỗ t.h.i t.h.ể của Sở Bá Khánh. Các cô gái vẫn còn đang sợ hãi đứng co cụm lại một chỗ cạnh nhau, nhìn hắc y nhân đeo mặt nạ đang di chuyển trước mặt họ. 
  
Hạ Khinh Vũ đến cạnh vũng m.á.u đã dần khô, tung chân hất t.h.i t.h.ể đã lạnh cứng của Sở Bá 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nhi-song-lai-mua-nhe-bay-bay/3679706/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.