Bỗng có một tia sáng hắt vào mặt của Vương Kiều Nhi làm nàng lóa mắt. Vương Kiều Nhi nhìn về phía trước thì trông thấy một hồ nước rất to, mặt nước xanh biếc không ngừng lay động do đón nhận nguồn nước từ một dòng thác nhỏ từ trên cao đổ xuống. Vương Kiều Nhi ngoảnh lại phía sau, trông thấy Tùy Sở Dục và lũ đàn ông kia đang tiến tới càng lúc càng gần. Không kịp nghĩ nhiều nữa, Vương Kiều Nhi vội tung chân, nhảy ngay xuống hồ nước đó. Nàng muốn dùng dòng nước để ẩn nấp, đồng thời muốn nhờ nước lạnh làm dịu bớt cái khô nóng của cơ thể mình.
Tùy Sở Dục và đồng bọn chạy đến bên bờ hồ thì Vương Kiều Nhi đã chìm vào mặt nước xao động. Những con sóng liên tục dập dờn khiến bọn chúng không thể nhìn rõ được bên trong lòng hồ. Mắt thấy con mồi đã sắp lọt vào tay lại vuột mất, Tùy Sở Dục căm tức mắng một câu thô tục rồi phẩy tay áo, quay lưng định bỏ đi. Một gã đồng bọn thắc mắc:
- Tùy công tử, chúng ta buông tha cho ả ta dễ dàng như vậy à?
Tùy Sở Dục hậm hực:
- Nếu không thì ngươi muốn như thế nào?
Gã đồng bọn vội hiến kế:
- Dù sao đây cũng chỉ là một cái hồ nước mà thôi, ả ta còn có thể trốn đi đâu được chứ? Chúng ta chỉ việc đứng đây chờ đến khi ả hết hơi mà trồi lên khỏi mặt nước là tóm lấy thôi. Hoặc là, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kieu-nhi-song-lai-mua-nhe-bay-bay/3679702/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.